Âu Mạn Ny không phải đang cố tình kiếm chuyện khó dễ với Đoàn Liễu Như, mà sự thật là Hứa Khải Uy bị dị ứng tôm, còn cô không thích hải sản đặc biệt là không ăn được gạch cua, nhưng giờ nếu thật sự gọi món cua ra và cô ăn thật thì xác định lát nữa phải vào viện.
Bình thường cô không nghịch như này, riêng hôm nay lại cứ thích đẩy bầu không khí vào mức cực đoan, khiến anh có đôi chút khó chịu.
“Em sao vậy Ny? Không thể vui vẻ ăn một bữa tối được sao?”
“Thì em có làm gì đâu, anh ăn tôm của anh, em ăn cua của em thôi.”
“Còn cãi cùn nữa hả? Đã biết rõ bản thân không ăn được gạch cua mà còn cố tình gọi.”
Thấy anh thoáng bực, Mạn Ny liền chơi trò xụ mặt, chỉ là không một ai biết cô có thật sự nhận ra lỗi sai chưa, trừ người đàn ông ấy.
“Nói tới là xị mặt ra.”
Hứa Khải Uy tiếp tục càu nhàu, rồi quay sang nói với phục vụ: “Thay món tôm thành súp tôm thịt, món cua thành lẩu hai ngăn.”
“Vâng! Vậy mình uống gì ạ?”
“Rượu vang và một ly nước ép táo.”
“ Vâng, quý khách vui lòng chờ. Thức ăn sẽ được mang ra ngay.”
Phục vụ vừa rời đi, Mạn Ny liền lí nhí cất lời:
“Em lớn rồi, em cũng muốn uống rượu.”
“Không biết thì đừng tập.” Hứa Khải Uy thẳng thắn từ chối.
“Thế thì mai mốt bước ra xã hội sẽ dễ dàng cho kẻ xấu có cơ hội lợi dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-khong-buong/3606212/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.