Lam Ái Vy bất ngờ tỉnh dậy, cô cố tình giật phăng đống kiêm tiêm đang truyền dịch trên tay mình ra, có lẽ do mất máu quá nhiều nên cô đã ngất đi được một lúc khá lâu.
Lam Ái Vy sợ hãi chạy ra ngoài liền gặp y tá cô từng nhìn thấy ở trên xe cấp cứu, bàn tay run rẩy đang chảy máu nắm chặt lấy tay cô ta. Giọng nói yếu ớt kèm theo hơi thở dồn dập...
"Thuần Vương...anh ấy...anh ấy đang ở đâu vậy...tôi muốn gặp anh ấy ngay lập tức..."
Y tá nghe thấy cái tên Thuần Vương quen thuộc, tâm trạng ngay lập tức trùng xuống, nhưng vẫn đưa cô gái đáng thương trước mặt đến gặp người đó một lần cuối cùng...
"Xin cô đừng quá đau buồn...ảnh hưởng đến sức khỏe..."
Lam Ái Vy sợ hãi không dám kéo tấm khăn trắng trùm đầu người đàn ông xuống, hai chân run rẩy không chống đỡ nổi thân thể nhỏ bé liền khụy mạnh xuống đất...
"Anh ấy...lại nói dối nữa rồi..."
Hắn nói yêu cô cơ mà, tại sao lại nhẫn tâm bỏ rơi cô thêm một lần nữa vậy. Tại sao lúc đó lại lau nước mắt cho cô...tại sao lại đỡ lấy nhát dao đau đớn đó...tại sao lại tàn nhẫn như thế cơ chứ...!
"Em khóc rồi này...mau đến lau nước mắt cho em lần nữa được không..."
Lam Ái Vy siết chặt áo đến nhàu nát, nước mắt kìm nén cứ tự nhiên rơi xuống sàn, phản chiếu lại bộ dạng đau khổ tán tận lương tâm của cô. Dường như nó muốn nhấn mạnh đây chính là hiện thực mà cô buộc phải đối mặt...
"Khốn khiếp thật đấy...sao anh ấy có thể sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-3-nghiet-duyen/775552/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.