Lam Ái Vy yên tĩnh ngồi trong xe để Hạo Thuần Vương đưa cô trở về khách sạn. Đột nhiên ánh mắt của cô chú ý đến bức tượng sáp mang hình hài của một cô gái nhỏ có chút đáng yêu được đặt gọn gàng trên cửa xe, trên chiếc váy xanh của bức tượng còn khắc dòng chữ viết tắt YAMOAO, cô liền tò mò hỏi...
"Không ngờ chủ tịch cũng thích loại đồ chơi đáng yêu như thế này..."
Hạo Thuần Vương nở một nụ cười khổ, hắn đưa bức tượng do chính ta mình khắc cho Lam Ái Vy xem, nặng nề giải thích ý nghĩa của dòng chữ trên đó...
"YAMOAO...You are my one and only..."
"Tôi tự tay làm nó để tặng cho cô ấy, nhưng e rằng đã quá muộn rồi..."
Lam Ái Vy đăm chiêu nhìn bức tượng xinh đẹp một lúc, cô nhanh chóng đặt lại vị trí cũ, khuôn mặt vẫn giữ nét bình tĩnh mặc dù tâm can đang dấy lên tia đau xót. Có lẽ thời gian qua Hạo Thuần Vương cũng không hề sống tốt như cô thường nghĩ, sự ra đi của cô có thể khiến hắn đau đớn như vậy hay sao...
"Anh vẫn chưa quên được người phụ nữ đó hay sao..."
Hạo Thuần Vương trầm mặc lắc đầu, người phụ nữ vì hắn mà chịu sự đau khổ suốt bao nhiêu năm trời. Người duy nhất yêu hắn thật lòng trên thế giới này, đã hoàn toàn ra đi mãi mãi. Đôi khi quá nhớ nhung hắn chỉ biết quỳ xuống khóc lóc bên mộ của cô gái ấy, lý trí mách bảo rằng cô vẫn đang ở bên cạnh hắn...
"Mỗi cuối tuần, tôi sẽ đến Pháp và mua cho cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-3-nghiet-duyen/775545/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.