Hạo Thuần Vương nhìn bọn họ tay trong tay biến mất trước mắt mình. Hắn liền khụy xuống trước cửa, dùng tay đấm mạnh lên tường đến mức chảy máu. Đau thật đấy...! Lam Ái Vy lại nói không thể yêu hắn nữa rồi...
Hạo Thuần Vương bất lực tiến đến chỗ bó hoa diên vỹ đã sớm hư nát. Không ngờ Lam Ái Vy hiền lành lại có một mặt tàn nhẫn như vậy. Lúc trước hắn nhìn thấy khuôn mặt hạnh phúc khi nhìn thấy quà của cô, lại nghĩ rằng cô vẫn còn tình cảm với mình...nhưng tất cả cũng chỉ là ảo tưởng đẹp đẽ của riêng mình hắn...
Hạo Thuần Vương thở dài liền quay trở lại công viên, bộ dạng thẫn thờ như người mất hồn ngồi trên ghế đá, bên cạnh là bó hoa diên vỹ thay cho hình ảnh của Lam Ái Vy...
"Trớ trêu thật đấy, tôi lại trở thành thủ phạm trong mọi nỗi đau của em..."
Lam Ái Vy đã nói đúng, hắn sẽ không thể nào sống tốt được. Bọn họ cũng nói đúng, loại người như hắn sẽ phải hối hận về những chuyện mà bản thân gây ra. Nhưng tại sao đến cuối cùng người chịu đau đớn về tinh thần nhiều nhất không phải là hắn cơ chứ...
Hạo Thuần Vương hắn muốn thứ gì trên đời này mà chẳng có được, duy chỉ có Lam Ái Vy là mãi mãi xa khỏi tầm với. Rõ ràng cô đang hiện diện ngay trước mắt hắn, chỉ cần vươn tay ra là có thể chạm lên được đôi mắt xinh đẹp kia. Nhưng hắn chưa kịp chạm vào, thì cô đã biến mất...
Hạo Thuần Vương gục mặt vào lòng bàn tay, trong lòng dâng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-3-nghiet-duyen/775538/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.