Sau ba tiếng nằm trên giường bệnh lạnh lẽo với hàng đống thứ kim loại sắc bén chạm vào da thịt của cô đến đau điếng, cuối cùng đứa con duy nhất chưa thành hình cũng biến mất hoàn toàn... 
Lam Ái Vy thẫn thờ nằm trên giường bệnh như con búp bê rách vừa bị rút đi linh hồn. Cô ước gì có thể tìm được một lý do chính đáng nào đấy giải thích cho những việc đau đớn mà mình phải chịu đựng trong suốt ngần ấy thời gian. Nhưng đáp lại cô chỉ là sự im lặng đến mức vô tình của ai đó... 
Có lẽ ngay từ đầu không nên vì chút cảm động nhỏ nhặt trong tim, khờ khạo đem đi tích trữ thành tình yêu thầm kín. May ra sẽ cảm thấy bớt đau lòng đôi chút. Cuối cùng tự mình nhận ra sự ưu tiên của người đàn ông đó vốn không dành riêng cho cô... 
Nhưng cô cũng chẳng tài nào hận nổi, hận một người chưa từng nhìn thấy. Chỉ là có chút day dứt không rõ trong tim, có chút thầm yêu đến không tài nào bỏ được... 
Lam Ái Vy chống đỡ thân thể ngồi dậy, cô không muốn sống ở nơi đó thêm một giây nào nữa, cô muốn rời đi đến một nơi thật xa bọn người khốn nạn đó...cô chịu đựng quá đủ rồi... 
Lam Ái Vy khập khiễng men theo thành tường, đi được vài bước đã bị một vài người đàn ông giữ chặt lại. Giọng nói ám ảnh tiếp tục vang lên... harry potter fanfic 
"Định bỏ trốn đấy à..." 
Lam Tố Nhã mỉm cười liền cho người đánh ngất Ái Vy, đưa cô trở về giam xuống tầng hầm lạnh lẽo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-3-nghiet-duyen/775521/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.