Thời gian cuối tuần chớp mắt cũng đã đến, hôm nay Nhược An phải về nhà chính của Kiều gia để nghe bọn họ bàn chuyện gì đó quan trọng. Cô chỉ trang điểm nhẹ nhàng cũng tôn lên được vẻ đẹp vốn có của mình, lựa một chiếc váy hoa đơn giản nhưng không kém phần sang trọng. Vốn Giang Vũ định đưa cô đi nhưng Nhược An không đồng ý, cô dám khẳng định bọn người Kiều gia sẽ coi thường anh và nhân tiện bàn phiếm về chuyện của cô...
Nhược An quyết định bắt tạm một chiếc taxi đến Kiều gia. Cô đứng bên ngoài nhìn căn biệt thự to lớn trước mặt, nơi đây từng là của gia đình cô nhưng bây giờ thì kết thúc rồi, từ ngày mà ông ta không còn yêu mẹ cô nữa, tất cả công sức như đổ xuống biển. Căn biệt thự khang trang đẹp đẽ như bề ngoài của nó vậy, còn bên trong lại chỉ chứa những con người đến nhân tính cũng chẳng có nổi...
Người làm nhìn thấy cô nhưng không hề mở cửa, việc đầu tiên mà bọn họ làm là chạy vào báo cho chủ nhân của mình vị tiểu thư bị ruồng bỏ đã trở về. Đợi một lúc mới thấy bóng dáng của người làm ra mở cửa cho cô, giọng nói liền vang lên vẻ khinh miệt...
"Xin chào đại tiểu thư Kiều gia..."
Nhược An biết lời nói đùa cợt ấy nhằm vào cô, nhưng cô chẳng có tâm trạng để ý cho lắm, trực tiếp bước vào gian nhà chính của Kiều gia mà lên tiếng...
"Gọi tôi về là có chuyện gì..."
Nhược An không để ý đến chuyện trong nhà còn thêm một vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-2-sung-em-ca-doi/1516064/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.