Trần Quân Minh dụi khuôn mặt vui vẻ vào tay cô, vẫn còn tồn tại hơi ấm như lúc ban đầu, khiến tim anh có phần loạn nhịp... 
"Anh biết chắc chắn em sẽ không có chuyện gì mà...có phải em không nỡ rời xa anh đúng không..." 
Trần Quân Minh nhắm mắt chìm trong ảo tưởng của chính mình. Anh cũng không hề nhận ra Nhược An đang từ từ mở mắt... 
"Đúng rồi..." 
Nhược An trả lời khẽ đủ để Trần Quân Minh nghe thấy, anh liền bàng hoàng khi nhìn thấy cô tỉnh lại, giọng điệu cũng trở nên luống cuống, nhanh chóng đứng dậy... 
"Anh...anh đi gọi bác sĩ..." 
Trần Quân Minh đặt tay Nhược An xuống giường liền phi hết tốc độ đi tìm Hân Nghiên, anh không thích tên Hoàng Cảnh Thiên kia ngắm nhìn người phụ nữ của mình... 
"Nhược An tỉnh rồi...cô mau đến xem tình hình cho cô ấy..." 
Hân Nghiên gật đầu liền đi theo Trần Quân Minh đến phòng bệnh của Nhược An, cô cũng vui lây khi thấy biểu cảm hạnh phúc của bọn họ... 
"Tỉnh lại là tốt...nhưng cần chăm sóc đặc biệt thêm một vài tuần nữa mới được xuất viện..." 
Hân Nghiên thông báo tình hình cho Trần Quân Minh xong liền rời đi để lại không gian riêng cho đôi vợ chồng vừa cùng nhau vào sinh ra tử... 
"Con...con...của chúng ta..." 
Trần Quân Minh mỉm cười xoa đầu Nhược An, anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô... 
"Đợi em khỏe lại...anh sẽ đưa em đi gặp con nhé..." 
Nhược An bày ra bộ mặt có chút bất mãn nhưng cũng đành gật đầu. Đột nhiên cô lại nhớ ra việc gì đó... 
"Đứa bé kia...chúng ta hãy cùng nhau nuôi nó...vốn dĩ nó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-2-99-ngay-yeu-anh/1649199/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.