Nhược An bị tiếng khóc của đứa bé làm cho tỉnh giấc, liền vội vàng cho tiểu Đậu Đậu uống sữa. Cô quan sát xung quanh căn phòng lẫn bên ngoài vẫn chưa thấy bóng dáng của Trần Quân Minh đâu, nhìn đồng hồ đã hơn bốn giờ sáng... 
Nhược An lo lắng không yên, cô vừa bế con trên tay, vừa tìm điện thoại để gọi cho anh... 
"Anh...anh chưa về sao..." 
- Chưa đâu...anh ấy đang ngủ rồi... 
Nhược An càng gấp rút hơn khi người trả lời cô lại là nữ nhân. Trong lòng nóng như lửa đốt nhưng cô không vội tức giận... 
"Cô...cô là ai...Trần Quân Minh đâu..." 
- Tôi là người vừa vui vẻ cùng anh ấy, nghe giọng chắc cô là vợ của Trần thiếu... 
"Đừng nhiều lời...mau đưa điện thoại cho anh ấy..." 
- Có giỏi thì đến đây... 
Nhược An chưa nói thêm câu nào thì đầu dây bên kia đã cúp máy. Cô thực sự muốn đến đó cho đôi cẩu nam nữ kia một trận nhưng lỡ tiểu Đậu Đậu tỉnh giấc không thấy mẹ lại khóc lóc ầm ĩ... 
Nhược An cố gắng trấn tĩnh bản thân đôi chút, có thể anh để quên điện thoại ở quán Bar nên có vài nữ nhân cố tình động vào. Cô có thể tự tin khẳng định anh sẽ không phản bội mình... 
Cả đêm Nhược An không tài nào chợp mắt nổi, cô cố tình đợi ở phòng khách đến tận sáng để chờ một cuộc điện thoại giải thích của Trần Quân Minh... 
"Tiểu thư...sao ngài lại dậy sớm vậy..." 
Quản gia rót trà hoa quả cho Nhược An để cô bớt căng thẳng. Ông để ý mắt cô hơi sưng, cùng bàn tay đang nắm chặt điện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-2-99-ngay-yeu-anh/1649188/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.