Mỗi tháng Nhược An phải đến bệnh viện khám thai định kì, tuy cô không hề thích một chút nào nhưng vì Trần Quân Minh cứ liên tục năn nỉ nên cô đành đi cùng anh vậy.
Trần Quân Minh sốt sắng dậy từ sáng sớm, tự mình lái xe đưa Nhược An đến bệnh viện quốc tế của Hân Nghiên để kiểm tra. Khuôn mặt liền trong trạng thái vui vẻ, trái ngược với nữ nhân ngồi bên cạnh...
"Tôi đã bảo không thích đi bệnh viện rồi mà..."
Nhược An vừa nhai thức ăn đầy mồm vừa trách móc. Cô ghét cái mùi thuốc sát trùng trong bệnh viện, cứ mỗi lần hít phải liền buồn nôn...
"Anh đừng có tự làm theo ý mình được không hả..."
Trần Quân Minh không thèm nghe Nhược An lẩm bẩm suốt cả quãng đường, bây giờ anh mà nói lại cô thể nào cô chả khóc ầm ĩ lên rồi nói không sinh đứa bé ra, anh không thương tôi vất vả, anh không hiểu tôi,...vv. Nên quyết định im lặng là thượng sách...
Sau ba mươi phút lái xe, cuối cùng cũng đến nơi. Trần Quân Minh mở cửa xe cho Nhược An xuống, tiện tay cầm ô che nắng giúp cô...
"Hân Nghiên biết em không thích mùi thuốc sát trùng của bệnh viện, nên đặc biệt trồng nhiều hoa đằng sau bệnh viện...giúp em thay đổi không khí..."
Nhược An hơi mệt liền khoác tay Trần Quân Minh để anh đỡ cô, hiện tại bụng cô đã được năm tháng nên to ra rất nhiều. Cả hai theo thang máy lên tầng sáu của bệnh viện, đây cũng là nơi làm việc độc quyền của viện trưởng lẫn viện phó...
"Chào em..."
Hân Nghiên cười tươi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-2-99-ngay-yeu-anh/1649170/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.