Nhã Tư Duệ không quan tâm vết thương trên tay liền quay trở lại phòng, cô liền ngồi gục xuống dưới đất bất lực. Hôm nay chính xác là sinh nhật mười chín của Tư Duệ, cô cũng chỉ muốn đến xin anh ta gọi điện về nhà cho bố mẹ để họ bớt lo lắng. Nhưng thứ cô nhận lại được lại chính là món quà sinh nhật đau lòng mà anh ta dành tặng cho cô...
Mạc Chính Thần không gõ cửa liền đạp mạnh vào, anh để ý thấy tay Tư Duệ bị thương nên muốn đến xem cô thế nào. Nhìn từ trên xuống thấy Tư Duệ đang cúi gằm mặt xuống đầu gối, tiếng nấc vẫn vang lên khe khẽ...
"Anh có biết...hôm nay sinh nhật tôi không..."
Mạc Chính Thần sực nhớ ra, tự cảm thấy bản thân có lỗi với cô...
"Em muốn quà gì..."
Nhã Tư Duệ liền chỉ tay về phía cửa, không nhanh không chậm lên tiếng...
"Tôi muốn anh đi ra ngoài...ngay..."
Mạc Chính Thần chấp thuận liền đi ra ngoài. Anh lại lái xe đến bar của Trần Quân Minh giải sầu. Tần suất đến bar của Mạc Chính Thần từ sau khi nuôi tiểu bạc thỏ Tư Duệ ngày càng nhiều khiến Quân Minh đau đầu...
"Có chuyện gì nữa..."
Quân Minh cướp lấy ly rượu trên tay Mạc Chính Thần, đăm chiêu nhìn khuôn mặt điển trai kia...
"Hôm nay sinh nhật cô ấy mà tôi quên mất..."
"Ôi tồi thật..."
Mạc Chính Thần liếc nhìn Quân Minh khiến cậu ta giật mình, liền vỗ vai anh mà khuyên nhủ...
"Cậu cứ hỏi cô ấy thích gì thì cậu đáp ứng..."
Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-1-em-phai-yeu-toi/2788204/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.