Mạc Chính Thần nằm trên giường bệnh, xung quanh mắt được quấn một tấm lụa trắng, tước đi khả năng quan sát của anh. Đây chính là hậu quả của trận đau đầu tối hôm qua...
Anh dự định sẽ dậy thật sớm để cùng cô ăn bữa cuối cùng, sẽ tự tay lái xe đưa cô ra sân bay và cuối cùng là nụ hôn tạm biệt. Nhưng dường như ông trời chán ghét anh đến mức làm cho đôi mắt của anh bị mù lòa ngay trong đêm. Tất cả dự định trước đó đều vỡ tan tành...
Những tưởng cô sẽ lặng lẽ đi không một lời từ biệt, tuy nhiên Tư Duệ lại chủ động gọi điện thoại cho anh. Nhưng khi điện thoại reo lên, Mạc Chính Thần lại không có can đảm nghe máy. Vì anh không nỡ để cô rời đi, cũng không nỡ ép cô sống chung với một tên mù lòa cả đời. Nên Mạc Chính Thần mới để Thẩm Hân Nghiên nghe máy. Mà Thẩm Hân Nghiên chính là vị bác sĩ nữ đại tài mà Hoàng Cảnh Thiên theo đuổi...
"Anh nhất thiết phải làm vậy à..."
Hân Nghiên chăm chú gọt táo nhưng vẫn không quên hỏi Mạc Chính Thần. Cô cũng nghe Cảnh Thiên kể sơ sơ về chuyện tình tiểu bạch thỏ của Mạc Chính Thần...
"Ừ...cô ấy vì anh chịu khổ nhiều rồi..."
"Theo em biết thì anh không phải kiểu người dễ từ bỏ như vậy..."
"Bởi vì em chưa từng yêu ai cả Hân Nghiên...nên em sẽ không hiểu đâu..."
Thẩm Hân Nghiên là một người con gái mạnh mẽ xuất thân trong gia đình có truyền thống hành y lâu đời. Nên từ bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-1-em-phai-yeu-toi/2788189/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.