Diệp Lâm tất nhiên là không có thiệp mời. Hôm nay là tiệc mừng thọ của sư huynh, do sư huynh tự mình mời, với cái loại quan hệ thân thiết giữa hai người họ thì cần gì phải dùng thiệp mời?
Chỉ là mọi người vây xem không biết chân tướng, nghe vậy liền tin lời nói của Dương Đông là thật sự.
Lúc nhìn lên Diệp Lâm, bọn họ lại bắt đầu chỉ trỏ, mọi hâm mộ ghen ghét ban nãy đều trở thành vui sướng khi người gặp họa.
“Nhìn cậu ta có vẻ đường hoàng như thế, nào ngờ lại là một tên ăn trộm! Quả nhiên là không thể trông mặt mà bắt hình dong!”
“Thảo nào anh ta nhận lấy tú cầu rồi không dám đồng ý! Hóa ra là anh ta vẫn còn một chút tự hiểu lấy mình!”
“Lần này Khổng đại tiểu thư nhìn nhầm rồi... Tôi có cơ hội nữa rồi!”
Thấy tình hình trở nên bất lợi với Diệp Lâm, Khổng Mộng Kỳ vội vàng lên tiếng bênh vực: “Là tôi mời anh ấy đến đây!”
Nghe vậy, Dương Thiến khit mũi coi thường: “Cậu vốn dĩ không quen biết anh †a, sao có thể gửi thiệp mời cho anh ta được? Mộng Kỳ, cậu tỉnh táo lại đi, anh ta không hề xứng đôi với cậu, cũng không đánh để cậu bênh vực anh ta!”
“Bảo vệ đâu rồi?” Dương Đông kêu gào ầm ï: “Mau ném tên trộm mộ không có thiệp mời này ra ngoài đi! Nhớ là phải giữ con ngựa hãn huyết của anh ta lại!”
Tình thế càng lúc càng căng thẳng, ngay cả Mộng Không Kỳ cũng có chút không biết làm sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3649416/chuong-1027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.