Một đám người bước ra sân, thấy người của triều đình đã khiêng vào mười rương to quà tặng. Cả nhà họ Diệp đều cảm thấy vừa mừng vừa sợ.
“Đây chính là quang vinh khi ăn cơm triều đình!"
“Đúng là nghề nào cũng thấp kém, chỉ có đọc sách là cao! Chỉ có thi đỗ công danh mới có được vinh quang như thế! Thật sự là mơ cũng không dám mơ!"
“Haizz, tiếc là cả nhà họ Diệp chúng ta không có người nào đọc sách được hết, bao nhiêu năm qua chúng ta thua ở chỗ không có người đọc sách, nếu không gia tộc đã quật khởi lâu rồi!"
“Chờ ông cụ Diệp Phạm lên làm gia chủ, nhất định phải nhờ ông cụ truyền kinh nghiệm đọc sách cho tụi nhỏ, tranh thủ tương lai có thêm vài người đọc sách!"
Lúc này, ông cụ Diệp Phạm vuốt nhẹ chòm râu, có thể nói là nở mày nở mặt.
Vất và học tập hơn năm mươi năm, cuối cùng chỉ chờ giây phút này thôi!
Mục tiêu trong đời đã hoàn thành, bây giờ có chết cũng không đáng tiếc.
Ông cụ Diệp khen ngợi: “Diệp Phạm, ông làm Thám Hoa thôi mà có nhiều phong thưởng thế này rồi, nếu là Trạng Nguyên chắc là hơn nhiều lắm!”
“Ha ha.." Diệp Phạm cười nói: “Năm nay xui xẻo, Trạng Nguyên là một người trẻ tuổi của nhà họ Nghiêm ở Phụng Thiên, nhà họ Nghiêm chính là gia tộc của đại học sĩ Hàn Lâm, đại nho Nghiêm Kỳ Học. Cháu trai do chính ông ấy bồi dưỡng, có thể nói là rồng trong biển người, tôi theo không kịp.”
"Nếu không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3516871/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.