Nếu không phải vì có nhiệm vụ trong người thì Kim Lũ Y đã làm thịt tên súc sinh mặt người dạ thú này rồi.
“Kim đại nhân, bớt giận đi!"
Tư Đồ Nhật Thăng vội vàng ngăn cản: “Giết loại người như ông ta chỉ làm bẩn tay của cô thôi!"
Cuối cùng, người của phủ Thuận Thiên đến bắt người đàn ông.
"Kim đại nhân, cô giỏi thật đấy!" Trên đường về, Tư Đồ Nhật Thăng khen liên tục: “Cô nhìn một cái là biết ngay ông ta nói dối, không hổ là người từng nhậm chức chỉ huy sứ đội cận vệ Yến Kinh!"
Thật ra thì bản thân Kim Lũ Y cũng cảm thấy lạ.
Tuy rằng cô từng điều tra ra rất nhiều vụ án trong lúc nhậm chức ở đội cận vệ Yến Kinh, nhưng mà chưa có lần nào cô có được trực giác rất mạnh giống như bây giờ, khiến cô chỉ cần nhìn một cái là biết một người nói đối hay là ngụy trang.
Giống như là cô có được năng lực nhìn thấu nhân tính vậy.
Kim Lũ Y vội vàng nói ra sự thay đối của mình cho Tư Đồ Nhật Thăng biết, định hỏi ý kiến của Tư Đồ Nhật Thăng
"Ông Tư, ông nói đây là tự giác hay là cái gì?"
Tư Đồ Nhật Thăng nghe vậy thì cười nói: "Thần kỳ như vậy hả? Cảm giác như là thần thú Giải Tí, có thể phân biệt đúng sai thiện ác vậy, ha ha..."
Kim Lũ Y chợt nhớ đến mấy lần nhìn lên tấm chắn Giải Trĩ, đôi mắt đều có thay đổi.
Kim Lũ Y không biết mọi thứ có liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3515304/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.