Chương trước
Chương sau
Nhớ lại lần đầu hai người gặp nhau, bọn họ đều chỉ mới ra đời, vẫn còn mơ mộng vị trí chiến thần.

Còn bây giờ, mình đang ở quân doanh rèn luyện đủ thứ, giấc mộng xa vời khó với, đối phương thì đã trở thành chiến thần gánh vác một vùng, giết vài chục nghìn quân địch.

Chỉ trong thời gian ngắn thôi mà đối phương đã có được thành tựu như thết

Nhìn Diệp Lâm trước mặt mình, Giang Đường có loại cảm giác như là đã mấy đời trôi qua.

“Chàng có tình thiếp có ý, Diệp đại nhân và Giang tiểu thư đúng là trời sinh một đôi!”

“Trai tài gái sắc, tôi đồng ý việc hôn nhân này!”

“Đồng ý đi! Đồng ý đi!"

Các khách khứa xung quanh sôi nổi ủng hộ.

Diệp Lâm nhìn Giang Đường, không ngờ hôm nay Giang

Đường lại nhắc lại chuyện xưa.

Có điều, Diệp Lâm nhìn ra được trong mệnh của cô không có bóng dáng Tương Tinh, chắc là cả đời cũng không thể trở thành chiến thần.

Nhưng vì cổ vũ cô tiếp tục kiên trì, Diệp Lâm vẫn đồng ý.

“Ừ, chỉ cần cô trở thành chiến thần, tôi sẽ đến cưới cô bất cứ lúc nào.”

Nghe vậy, ánh mắt Giang Đường sáng lên: “Quyết định vậy nhé! Ngoéo tay!”

“Ngoéo tay thắt cổ, một trăm năm không được thay đổi!”

Đám người xung quanh sôi nổi chúc mừng.

“Chúc giang tiểu thư sớm ngày trở thành chiến thần! Chúc hai vị sớm ngày kết thân!”

Giang Đường thoải mái mà nhận hết các lời chúc mừng, ôm quyền cười nói: “Cảm ơn mọi người, đến ngày kết hôn, mong rằng mọi người sẽ đến uống một cốc rượu mừng.”

“Mặc kệ gió mưa, chúng tôi đều sẽ đến uống rượu mừng của Giang đại tiểu thư!”

Thấy chuyện còn chưa đâu vào đâu mà đã nói tới uống rượu mừng rồi, Giang Lãng nhìn mà cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Vậy nên, anh ta cười khổ nhắc nhở: “Em gái, em thấy Diệp thần y rồi chỉ lo gả cho anh ấy, có phải là đã quên chuyện quan trọng rồi không?”

Nghe vậy, Giang Đường bừng tỉnh, vội vàng nói: “Đúng rồi, suýt nữa đã quên một chuyện quan trọng.”

“Diệp thần y!" Giang Đường nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Lần này tôi đến đây, ngoài đại biểu cho quân Doanh Châu cảm ơn anh ra, còn mang theo một tin tức quan trọng."

“Tin tức gì?” Diệp Lâm có chút tò mò.

Giang Đường nói: “Theo tin tức từ mật thám bên Cao Câu Ly, chiến thần hộ quốc Phác Chu Tể sẽ gây bất lợi cho anh.”

Cái gì?

Chiến thần hộ quốc Phác Chu Tể của Cao Câu Ly?

Vừa nghe thấy cái tên này, mọi người ở hiện trường đều giật nảy mình.

Nói cho cùng, đa số người Phụng Thiên đều từng nghe thấy tên tuổi chiến thần hộ quốc Phác Chu Tể của Cao Câu Ly, thậm chí còn thường xuyên nghe thấy nữa, vậy nên ai cũng biết là ông ta lợi hại.

“Phác Chu Tể lợi hại lắm hả?” Diệp Lâm bình tĩnh hỏi.

Hoa Quốc Đống nghiêm mặt nói: “Ông ta chính là cường giả số một Cao Câu Ly, còn là chiến thần số một Cao Câu Ly, lãnh hàng triệu tướng sĩ Cao Câu Ly!”

Hoàng Long nói: “Tôi nghe nói ông ta rất lợi hại, đã từng sang Phụng Thiên chúng ta khiêu chiến rất nhiều võ giả, tất cả đều thua trong tay ông ta, thực lực cực kì mạnh.

Các khách khứa xung quanh sôi nổi bổ sung: “Không phải là vấn đề mạnh hay không mạnh, mà là ông ta có tiếng là Phác Nửa Quốc, uy vọng cực kì cao!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.