Ngay sau đó, Trì Tương Địa cảm thấy đôi tay mình đang rơi xuống, bình hoa trong tay trở nên nặng hàng chục nghìn cân rồi càng ngày càng nặng hơn nữa.
Trì Tương Địa cần răng, muốn cố lên một chút.
Tuy rằng anh ta biết đối phương dùng một loại ảo thuật giống như nhà họ Ngô chứ không phải là sự thật, nhưng mà hai tay cứ như ngọn núi vây quanh, thậm chí hai chân trên mặt đất đã lún xuống in thành dấu chân.
“A!!!"
Trì Tương Địa nhịn không nổi nữa, buông đôi tay ra, ném bình hoa xuống mặt đất.
Bình hoa không hề vỡ.
Lúc này, bình hoa nặng như ngọn núi khi ở trong tay Trì Tương Địa trở nên nhẹ bẵng, rơi nhẹ nhàng xuống đất, không một chút tiếng vang
Trì Tương Địa thấy vậy thì cực kì ngạc nhiên.
“Ha ha..” Diệp Lâm cười nói: “Ngay cả bình hoa mà tôi thuận tay đưa anh cũng không lấy được, vậy mà dám mơ ước bảo vật của tôi?"
“Dù tôi thật sự cho anh, anh lấy nối sao?”
Diệp Lâm vừa nói vừa chỉ một ngón tay về phía bình hoa, nhỏ giọng nói: "Lên!"
Ngay sau đó, bình hoa giống như đột ngột mọc lên từ mặt đất, vươn cao hơn người, lên thẳng tới nóc nhà.
Thấy bình hoa biến to, Trì Tương Địa cũng có chút sợ hãi.
Nghĩ đến trọng lượng nặng rề của bình hoa khi ở trong tay mình, rồi nghĩ nếu bình hoa trước mắt ngã về phía mình, mình phải làm sao để đánh trả?
Trì Tương Địa vừa định quay người bỏ chạy thì thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3512079/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.