Hai con rồng ảo, một xanh một trắng đánh về phía Diệp Lâm.
Thấy vậy, Diệp Lâm bưng cốc rượu lên, hất hết cốc rượu qua.
“Bắc Minh có cá, tên gọi là Côn!
Ngay sau đó, trong dòng rượu hắt đi ra ngoài có một con cự thú đột nhiên chui ra.
Một ngụm nuốt chứng hai con rồng trắng và xanh.
Cuối cùng, đũa tre vỡ thành bột mịn.
“Nhãi ranh! Tao không tin không đánh được mày!"
Ngô Lục Nhị thua hai ván liên tiếp, tức giận đến mức gào hết lung tung
Ông ta vung tay lên, đánh nát hết đồ trên bàn.
“Thiên Băng Địa Liệt!”
Vừa dứt lời, mặt đất xung quanh dường như rung chuyển, trước mắt thỉnh thoảng có đá rơi xuống như là mưa đá.
Đám người Hoa Quốc Đống lập tức thay đổi sắc mặt: “Động đất hả?"
“Chạy mau đi!" Hoàng Long hoảng sợ chui xuống gầm bàn.
Một loại ảo giác khiến người ta sinh ra cảm giác tai họa tự nhiên ập đến rồi.
Cạch!
Diệp Lâm cũng ném mạnh một cốc rượu.
“Lạc Địa Vĩ An!”
Ngay sau đó, tất cả ảo giác đều biến mất, mọi thứ khôi phục lại bình thường.
“Ơ? Không động đất nữa rồi hả?” Hoàng Long nhô đầu ra khỏi gầm bản.
Thấy Diệp Lâm gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó, hoàn mỹ mà phá hết ảo thuật của bọn họ, đám già nhà họ Ngô vừa giật mình vừa sợ hãi
Bọn họ biết lần này gặp đối thủ rồi!
Bốn anh em cùng nhìn nhau, gật đầu với nhau, định cùng ra tay đối phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3511033/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.