Ngay sau đó, đám cổ võ giả đỉnh Răng Nanh lao nhanh xuống núi như mãnh hổ.
Diệp Lâm nhìn lại, có khoảng bốn năm mươi người.
Một đám người chạy đến gần mới phát hiện có đám người Diệp Lâm ở đây.
Bọn họ cho rằng đám người Diệp Lâm muốn đoạt rồng.
Vậy nên, kẻ dẫn đầu đỉnh Răng Nanh nói: “Đây là địa bàn của đỉnh Răng Nanh tôi”
“Trời giáng điềm lành xuất hiện rồng, đương nhiên là thuộc về đỉnh Răng Nanh.”
“Người không liên quan mau đi đi, nếu không đừng trách chúng tôi không khách sáo!”
Nghe vậy, đám người đỉnh Răng Nanh sôi nổi xua đuổi: "Mau cút đi! Bọn tao không rảnh dong dài với chúng mày!"
Diệp Lâm nhìn bọn họ, sau đó ra lệnh cho giao long: “Giết bọn họ!”
Giao long ngồi dậy nhìn đám người mới tới, ánh mắt giận dữ, trong mũi tóe lửa.
Nó đánh không lại Diệp Lâm. Còn đám người trước mắt, ở trong mắt nó chẳng khác gì con kiến.
Vừa lúc có thể lấy bọn họ ra để xả giận.
Rống!!!
Giao long rít gào giận dữ bay lên trên cao.
Đám người đỉnh Răng Nanh ngửa đầu nhìn lên, trên mặt tràn đầy vẻ sợ hãi.
“Rồng... rồng bay nổi nữa hả?”
“Tôi tưởng nó bị thương nặng chứ!"
“Chắc là khó đối phó lắm đây!”
Đám người đỉnh Răng Nanh thấy giao long quỳ rạp trên mặt đất, dáng vẻ ốm yếu, định đi lên nhặt của hời.
Kết quả là chỉ trong chớp mắt, con giao long kia lại hùng hùng hổ hổ lên.
Khoảnh khắc đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3507821/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.