(*) Đêm trắng là hiện tượng phát sáng bất thường trên bầu trời khi trời tối.
Giờ phút này, trong một sơn trang ở vùng ngoại ô Yến Kinh.
Đám người vừa đặt chân xuống thì lập tức có vài tiếng kêu của quạ đen trên bầu trời
Một trắng một đen, hai loại chim chóc nối đuôi nhau lượn quanh trên không trung.
Cuối cùng, Tất Nguyệt Ô màu đen đậu vững vàng trên đầu vai một ông cụ.
Nếu có mệnh quan triều đình ở đây thì chắc chắn có thể nhìn một cái là nhận ra ông ta chính là quốc sư đương triều.
Có điều, quốc sư của lúc này một nửa khuôn mặt là hình thú lông xù, dữ tợn lại khủng bố, giống như là bị hủy dung vậy.
“Chim chóc màu đen mang đến tin tức màu đen!”
Ông cụ nhỏ giọng nỉ non: “Nói đi, có phải trên đường đi gặp phiền phức gì không?”
“Oa~ oa!"
Tất Nguyệt Ô ô ê ê a a báo cáo tin tức.
Ông cụ thỉnh thoảng gật đầu, trên mặt lộ vẻ vui mừng, tồi chợt rơi vào suy nghĩ.
“Đại nhân!"
Lúc này, một lão bộc lưng còng nhỏ giọng nói: “Chắc là đám Khuê Mộc Lang đắc thủ rồi, không có gì phải lo lắng cả”
“Không, không phải bên kia” Quốc sư lắc đầu: “Có phiền phức lớn hơn nữa sắp tới bên đây rồi!"
“Có điều.." Quốc sư hơi khựng lại, tiếp tục nói “Bên trong nguy cơ thường có cơ hội, chính là cái câu người ta hay nói 'trong nguy có an, trong an có nguy' đấy!"
“Đáng mừng chính là rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3496134/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.