Cái gì?
Nghe vậy, Hoa Quốc Đống lập tức sợ tới mức sắc mặt trắng bệch: “Sư phụ, anh đừng bỏ tôi một mình ở đây.."
“Chỉ là thi thể thôi mà, sẽ không ăn anh, anh sợ cái gì hả?” Diệp Lâm mắng.
“Đúng vậy! Đúng vậy!" Chim La Sát âm thầm đi theo cũng thuận miệng lên tiếng: “Đáng tiếc là xác khô, tình hoa bị hứt sạch hết rồi, tôi lười đi hút nữa!"
“Ai vậy? Ai đang nói chuyện vậy?” Hoa Quốc Đống giống như chim sợ cành cong, sợ tới mức nhảy dựng lên: “Sư phụ, anh có nghe thấy không? Vừa rồi có một giọng nữ.
“Có khi nào là hung thủ hay không?”
Thấy dáng vẻ sợ hãi không yên của Hoa Quốc Đống, Diệp Lâm bất đắc dĩ lắc đầu, lên tiếng: “Anh lái xe đi trước đi. Bên này cứ giao cho tôi là được rồi!"
Nói xong, Diệp Lâm không đợi Hoa Quốc Đống khuyên nhủ, một mình đi vào trong đường phố tối đen.
“La Sát, mày ngửi thử xem có phải gần đây có thi khí nặng lắm đúng không?”
Diệp Lâm thả chim La Sát ra để tìm kiếm nơi tỏa ra thi khí.
Lúc nãy nhìn thấy mấy cái xác khô, Diệp Lâm mơ hồ ngửi được gần đây có thì khí.
Có lẽ hung thủ ở gần đây, hoặc là nói chưa kịp chạy ra xa?
Ngay sau đó, trong bóng tối có một luồng âm khí lan tràn.
Chim La Sát vốn dĩ sống nhờ thi khí, có thể nói là ngựa quen đường cũ khi đi tìm thi khí.
Sau khi được thả ra, nó bay khắp nơi giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3495353/chuong-860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.