Ở một nơi khác, tại nhà họ Khổng.
Khi biết sư đệ của mình là Diệp Lâm đã chiến thắng trở về và trở thành chiến thần mới của Ung Châu, Khổng Hữu Vị, bộ trưởng Bộ Hành chính vô cùng hài lòng.
"Vị sư đệ này của mình quả nhiên là nhân tài kiệt xuất, tuổi còn trẻ như vậy đã trở thành chiến thần, thống lĩnh đại quân, tương lai xán lạn vô cùng!”
"Gừng càng già càng cay, mắt nhìn của cựu thủ tướng quả thực rất tốt!"
Khổng Hữu Vi từ lâu đã có ý định liên hôn với Diệp Lâm, nhưng bây giờ biết được Diệp Lâm có chí hướng trở thành chiến thần, ông ta càng thêm hứng thú với chuyện này.
Dù sao nhà họ Khổng vốn đã thâm căn cố đế ở trong triều đình, nếu ở ngoài triều đình có chiến thần trợ giúp thì sẽ là một thế lực hoàn hảo, bất khả chiến bại.
Tuy nhiên, trong gia tộc hiện tại không có người nào cùng trang lứa...
"Ông nội, ông lại ngồi đọc sách rồi ạ? Lâu lắm cháu mới từ nước ngoài về mà ông chẳng nói chuyện với cháu gì cả! Cả ngày chỉ bận rộn công việc, chán quá đi...”
Lúc này, một cô gái trẻ ăn mặc thời trang bước vào.
Ở độ tuổi mười sáu, dù không trang điểm nhưng vẫn rung động lòng người.
Cô ấy là cháu gái út và người cháu được yêu chiều nhất của ông Khổng, Khổng Mạnh Kỳ, vừa đi du học về.
“Hiaz, đáng tiếc gần đây thành phố không yên bình, ban đêm không ai dám ra ngoài... Thật nhàm chán.."
Khổng Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3495350/chuong-857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.