Âm Long đã hoàn toàn hiện hình, uốn lượn trong đại sảnh.
Đại sảnh rộng rãi ban đầu trở nên chật chội khi con rồng chen vào.
Tiếng rồng găm không ngừng khiến người ta choáng váng, ngay cả đại sảnh cũng khế rung chuyển.
Khi nhìn thấy Âm Long xuất hiện, những người đứng bên dưới đều chết lặng, vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi, thậm chí còn nghi ngờ đây có phải là một giấc mơ hay không.
"Mẹ ơi! Đây chính là... Rồng trong truyền thuyết sao?"
"Không được rồi, tim tôi không chịu nổi nữa rồi lấy cho tôi mấy viên thuốc trợ tim nhanh đi!”
"Diệp chiến thần, thu hồi phép thuật đi! Chúng tôi tồi, chúng tôi tin rồi mà!"
Mỗi lần Âm Long vặn người, thay đổi tư thế, những người bên dưới đều giống như những con ruồi không đầu, chạy tán loạn khắp nơi.
Như thể họ sợ con rồng khổng lồ này sẽ vô tình nghiền nát họ vậy.
Mọi người vừa chạy xung quanh để tìm chỗ ẩn nấp, vừa vô cùng sợ hãi.
Suy cho cùng, những người có mặt ở đây phần lớn đều chỉ là người bình thường, chưa nhìn thấy cảnh tượng như vậy bao giờ.
Ngay cả Thẩm Thường Thanh, thứ trưởng Bộ Quốc phòng, lúc này sắc mặt cũng tái nhợt, chen trong đám người, né tránh khắp nơi.
Chỉ có Lục Cảnh Sinh là giống như đang xem kịch hay, thấy mọi người hành động như vậy, bèn cười nói: "Ai bảo các người nghĩ ngờ chiến thần, bây giờ đã biết sợ chưa?”
"Biết rồi... Biết rồi... Mau thu hồi con rồng khổng Tồ này đi... Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3493760/chuong-849.html