Nếu chỉ dựa vào lái xe chạy lang thang khắp nơi thì chắc là phải chạy cả tháng cũng chưa xong, nói gì đến tìm kiếm tung tích rồng.
“Không sao” Diệp Lâm nói: “Tôi có cách tìm rồng. Cô chỉ cần chạy xe theo hướng mà tôi chỉ là được rồi”
Một trong các kỹ năng thuộc Đồ Long Thuật là tìm rồng. Đây chính là năng lực nhập môn cơ sở nhất trong Đồ Long Thuật.
Nếu không, ngay cả rồng cũng tìm không thấy thì nói gì đến chém rồng?
“Tâm long thập vạn khán triền sơn, nhất trọng. triền thị nhất trọng quan."
Diệp Lâm nhìn ra xa xa, tìm kiếm nơi có khí rồng.
“Tiên tầm long khí thức chính long, khước thị chỉ long quan viễn ứng”
“Tiếp tục chạy về phía nam!”
Nghe thấy Diệp Lâm lấm bẩm rồi chỉ huy, Lục Cảnh Sinh ngồi một bên rất là khâm phục.
"Diệp chiến thần, anh thần thật đấy, giống như cái gì cũng biết vậy!”
Diệp Lâm không hề khiêm tốt, gật đầu nói: "Đúng là cái gì cũng biết!"
Tần Tịch Dao lái xe lại có chút khó hiểu: “Anh Diệp, cái câu mà anh lẩm bẩm lúc nãy là ầm long, phân kim xem triền sơn mới đúng mà?”
“Tôi nhớ rõ gia tộc tôi từng mời thầy phong thủy, lúc tìm kiếm phong thủy bảo địa để chôn cất đã nói như vậy.”
Nghe vậy, Diệp Lâm cười nói: “Đây chính là cách tìm rồng cơ sở nhất, chỉ là đời sau không có rồng, mới bị thầy phong thủy mượn dùng, diễn biến ra phương pháp tầm long, phân kim, điểm huyệt ”
hương pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3488775/chuong-829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.