Một cô vũ nữ đồ trắng tựa như tiên nữ thướt tha bước tới
Một mùi hương thơm ngát thổi phất qua gò má khiến người ngửi được phải say mê.
"Tiểu nữ cố ý lên đây để kính rượu các vị đại nhân..."
Giọng nói nghe giống như tiếng trời khiến cả người tê dại.
Chỉ có Diệp Lâm thấy vậy là toàn thân đều bước vào trạng thái đề phòng. Bởi vì mơ hồ có sát khí giống như lúc nãy gặp Địa Tạng vương.
Diệp Lâm rất ngạc nhiên, rõ ràng không phải là Địa Tạng Vương, sao lại có loại cảm giác như đã từng quen biết?
Là trực giác hay là ảo giác?
Diệp Lâm lắc đầu, chắc là mình suy nghĩ nhiều
“Ừ ừ ừ..” Hàn Sơn Hà nâng cốc, mặt mày hồng hào, thậm chí còn định mời hoa khôi ngồi
Hàn Anh thấy vậy thì tức giận đập bàn, quát: "Ai cho phép cô vào đây? Không cần cô kính rượu, cút đi!”
Hoa khôi Bạch nương tử thấy vậy thì sợ tới mức thay đổi sắc mặt, nước mắt trào ra, trốn phía sau ông. chủ.
“Anh Nhi, con làm cái gì vậy?” Nghe tiếng quát của con gái, Hàn Sơn Hà lập tức tỉnh rượu hơn phân nửa, vội lên tiếng răn dạy: "Người ta lại kính rượu thôi mà, con bị sao vậy? Đừng phá hư không khí chứ...”
Hàn Sơn Hà nói nói rồi chợt thấy Lý Úc Bạch ngồi một bên ấn tay xuống vỏ kiếm.
Ngay sau đó, kiếm ra khỏi võ, sát khí khắp nơi.
“Trời ạ, ông Lý, ông làm gì vậy?” Hàn Sơn Hà giật nảy mình: “Uống lộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3488595/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.