Trong nhất thời, một trong ba đầu sỏ của Thanh Môn là Ôn Thần Phùng Vô Tật cảm đầu mười nghìn cao thú cấp bậc tông sư trên toàn cầu tụ tập trong và ngoài sân.
Từ cửu phẩm đến Hóa Cảnh, gần như là một nửa chiến lực Thanh Môn đều có mặt.
Triệu tập với quy mô lớn thế này đúng là hiếm thấy.
Mọi người ở hiện trường thấy vậy đều vô cùng chấn động.
“Trời ạ! Mười nghìn tông sư hả? Thật hay giả vậy? Hóa ra nước ngoài có nhiều cao thủ như vậy sao?
“Rốt cuộc thì toàn cầu có tám tỷ người, thế lực của Thanh Môn lại trải dài khắp các nơi trên thế giới, người ta nói triệu tập một nửa Thanh Môn mà, nhiều như vậy là đúng rồi!"
"Chỉ là vì đối phó một người thôi mà, có cần làm quá lên như vậy không? Dù cho người trẻ tuổi kia có lợi hại, thì chắc là lần này cũng dữ nhiều lành ít rồi!”
Đối mặt với một sự chênh lệch cực kì lớn về số lượng, mọi người ở hiện trường đều cảm thấy bi quan, cho rằng xác suất còn sống của Diệp Lâm là băng không, dù có chắp cánh cũng khó thoát
“Thanh Môn kéo theo mười nghìn tông sư hả? Có khoa trương quá không?”
Tào Minh Vọng một trong tám kỵ Ung Châu ngạc nhiên cảm thán liên tục.
"Ai bảo anh ta còn chưa lên làm chiến thần đã mạnh miệng nói là muốn san bằng Thanh Môn? Lần này coi như là cầu được ước thấy đi..” Lý Bình Lương bất đắc dĩ lắc đầu.
Tôn Kính Phàm đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3485655/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.