Nhưng anh ta không thế để Long Vương hy sinh được, nếu không anh ta sẽ không còn mặt
mũi nào quay trở về.
“Ha ha!”
Diệp Lâm thản nhiên bật cười.
“Muốn tinh huyết của tôi, chỉ sợ dạ dày của ông không đủ lớn mà thôi!”
Nghe vậy, Tọa Sơn Điêu đột nhiên trở nên hưng phấn, nhếch miệng cười.
“Tên nhóc, khẩu khí cũng lớn quá nhỉ?”
“Vậy đế tôi xem cậu có bao nhiêu tinh huyết cho tôi hút nào!”
Nói xong, Tọa Sơn Điêu lại giơ tay lên, hướng lực hút về phía Diệp Lâm.
Đột nhiên, xung quanh có một cơn gió mạnh.
Diệp Lâm chỉ cảm thấy một lực hút cực lớn hướng về phía mình.
Lực hút này kéo cả cơ thể anh về phía Tọa Sơn Điêu.
Thấy vậy, Diệp Lâm cũng không phản kháng mà lợi dụng tình thế, tung hai bàn tay hướng về phía Tọa Sơn Điêu.
Bùm!
Trong nháy mắt, lòng bàn tay của Diệp Lâm đã chạm vào lòng bàn tay của Tọa Sơn Điêu.
Hai ngón tay đan vào nhau như không muốn người kia rời ra.
“Khà khà!” Tọa Sơn Điêu nở một nụ cười tàn nhẫn, như thể Diệp Lâm đã trở thành bữa ăn của ông ta vậy.
Tuy nhiên, Diệp Lâm không quan tâm, để mặc hai lòng bàn tay đan vào nhau, không tách rời.
“Long Vương!”
Thấy vậy, Hoàng Tiềm nhầm tưởng rằng Diệp Lâm đang bị đối phương hút vào và không thể trốn thoát.
Vì vậy, Hoàng Tiềm giơ long quyền lên, liều mạng tấn công Tọa Sơn Điêu.
“Buông Long Vương ra!”
Tiềm Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3459687/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.