Nghe vậy, mọi người xung quanh đều ồ lên.
Bọn họ lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi, nhìn về phía Diệp Lâm bằng ánh mắt như nhìn kẻ điên, thậm chí là cảm thấy mình vừa nghe lầm rồi.
“Long Vương... anh... anh muốn gặp Tọa Sơn Điêu hả?”
Hoàng Tiềm hoảng sợ hỏi.
Còn thất thần làm gì? Ông
“Đúng vậy!” Diệp Lâm nói với Trương Văn Viễ đừng tưởng rằng dùng tên tuổi Tọa Sơn Điêu là tôi sẽ sợ hãi rồi tha cho ông!
“Ông nói Tọa Sơn Điêu là chỗ dựa của nhà họ Trương các ông hả? Vậy thì gọi anh ta tới đây gặp tôi!”
BịchI Hoàng Tam Gia ở bên cạnh nghe vậy thì sợ tới mức ngồi bệt xuống đất.
Ông ta tuyệt đối không ngờ Diệp Lâm lại điên cuồng đến mức gọi Tọa Sơn Điêu đến đây!
Cậu ta không muốn sống nữa sao?
Một khi loại đại lão cấp bậc tâm cỡ Tọa Sơn Điêu xuất hiện thì đám người bọn họ làm gì còn đường sống?
Nói không chừng cả đám bọn họ đều bị bắt đi cho người ta luyện công!
Hoàng Tam Gia biết rõ Tọa Sơn Điêu đang luyện tà công, cần phải dùng người sống, mà những vùng gần nhà họ Trương thường xuyên có người dân mất tích, khiến vài dặm quanh nhà họ Trương đều trở thành vùng cấm, không ai dám lại gần...
Hoàng Tam Gia lùi ra sau liên tục, dường như là muốn tránh xa Diệp Lâm đang nổi điên.
Đồng thời, ông ta nhìn về phía Trương Văn Viễn, thầm nghĩ bây giờ đầu nhập lại nhà họ Trương còn kịp hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3459674/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.