Bạch Vi Vi nghe vậy thì giật mình, đồng thời hiểu được ý của Diệp Lâm.
“Đúng vậy, mỗi một cửa sổ đều cần.”
Diệp Lâm giải thích: “Bởi vì phải phản chiếu toàn bộ âm khí lao đến.”
“Tuy rằng phương pháp phá cục khá là rườm rà, nhưng mà nó chính là phương pháp hữu hiệu nhất.”
Bạch Vi Vi nghe hiểu, lập tức gọi điện thoại cho người đi làm.
“Bây giờ chúng ta còn đi công ty nữa không?”
Bạch Vi Vi nói chuyện điện thoại xong, vẫn còn có chút sợ hãi hỏi: “Hay là cho mọi người nghỉ một ngày đi?”
“Không cần.”
Diệp Lâm nói: “Trận tụ âm không phải xong ngay trong một sớm một chiều. Mới có một ngày thôi, còn chưa thành được cái gì đâu. Cô đừng lo lắng. Huống chỉ còn có tôi ở đây nữa mà?”
“Ừ!” Nghe Diệp Lâm bảo đảm, Bạch Vi Vi cuối cùng cũng có thể yên lòng.
Sau đó, hai người đi vào trong công ty.
Tới giữa trưa, người ở bộ phận mua sắm cuối cùng cũng mua được hơn một nghìn tấm gương trong toàn bộ thành phố, đồng thời bắt đầu sắp xếp đúng vị trí trong cả công ty.
Người trong công ty không hiểu ra sao. Nhưng vì hôm qua tận mắt nhìn thấy cái gọi là phong thủy, nên đa số người đều tỏ vẻ thông cảm.
“Anh Phong!”
Diệp Lâm đang đứng trên sân thượng tòa nhà, định đi bày trận phối hợp với nghìn gương để đánh trả đối phương.
Lúc này, Bạch Vi Vi đột nhiên đi lên, bên cạnh còn có một người quen đi theo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3442700/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.