“Tại sao lại như vậy chứ?”
Gia chủ nhà họ Tân ngồi bệt xuống chỗ ngồi, sắc mặt có chút tái nhợt. “Sao thằng nhãi kia có thể khống chế hộp kiếm Vô Tẫn được vậy?” “Chẳng lẽ là con cháu của bọn họ?”
“Không... không thể nào!”
Gia chủ nhà họ Tân nghĩ đến một loại khả năng xấu nhất, rồi lại tự mình phủ định.
Có điều, người nói vô tâm, người nghe cố ý.
Cái từ “con cháu” lập tức khiến đám quản lý nhà họ Tần đều ồ lên. “Hộp kiếm Vô Tãn nhận chủ!”
“Chẳng lẽ là con cháu của nhà kia đã trở lại!”
“Năm xưa người kia từng nói: Lúc hộp kiếm Vô Tắn đi đoạt danh kiếm trong thiên hạ, chính là lúc đi diệt ba sơn năm môn bảy thị!”
Cổ võ đã từng bao gồm một tiên ba sơn năm môn bảy thị. Một tiên chính là kiếm tiên lục địa!
Có điều, đã từng xảy ra một chuyện khiến cho một tiên ngã xuống, danh kiếm trong hộp kiếm Vô Tắn cũng bị ba sơn năm môn bảy thị chia cắt.
Những năm qua, dường như chuyện mà bọn họ lo lắng nhất đã âm thầm xảy ra.
“Không thể nào!”
“Một tiên đã bị diệt môn, sao có thể còn có con cháu được chứ?” Gia chủ nhà họ Tân lập tức phủ định loại khả năng này.
“Gia chủ!”
“Dù thằng nhãi kia là ai thì chúng ta đều phải nhổ cỏ tận gốc!” Mọi người sôi nổi đề nghị giết người để tránh họa về sau.
Nhưng mà gia chủ nhà họ Tần lại có suy nghĩ khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3442698/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.