Chương trước
Chương sau
“Không sao đâu! Đừng hoảng hốt!” Ông cụ Diệp cố gắng bình tĩnh.

“Năm nhà kia chỉ muốn nhân cơ hội thu mua để kiếm lời thôi. Chỉ cần bọn họ không gây ra chuyện gì thì chúng ta cứ coi như hao tiền miễn tai đi.”

Chỉ một nhà họ Triệu thôi cũng đủ để nhà họ Diệp đau đầu rồi. Nhà họ Diệp thật sự không muốn đi đối đầu với năm đại gia tộc khác.

Bọn họ muốn mua cổ phiếu kiếm tiền thì cứ để bọn họ mua di.

“Đúng vậy!" Mọi người trong nhà họ Diệp đều sôi nổi phụ họa: “Dù sao nhà họ Diệp chúng ta vẫn là cổ đông lớn nhất, bọn họ nhiều lắm chỉ có 5% thôi. Chỉ cần bọn họ không gom lại với nhau thì sẽ không gây ảnh hưởng đến địa vị của nhà họ Diệp

chúng ta”

Lúc thư ký mới đi được một lát, nhà họ Diệp đang bàn bạc xem kế tiếp phải làm như thế nào thì...

“Ông Diệp, không hay rồi!” Thư ký đột nhiên quay trở lại. “Lại có chuyện gì nữa?”

Thấy vậy, trái tim mọi người đập thình thịch nhanh hơn.

Hiện giờ chỉ một chút gió thổi cổ lay thôi cũng đủ để bọn họ giật mình sợ hãi.

Cả môt nhà dường như đã biến thành chim sợ cành cong. Đam Mỹ H Văn

“Nói đi!” Trái tim ông cụ Diệp đập loạn liên tục, chợt cảm thấy chuyện còn tệ hơn †rong suy đoán của mình.

Thư ký thở hồng hộc nói: “Sáu nhà kia cùng nắm 5% cổ phiếu, sau đó công bố thông đồng đầu tư!”



Cái gì?

Thông đồng đầu tư?

Nghe vậy, nhà họ Diệp hoàn toàn rối loạn.

Thông đồng đầu tư chính là người đầu tư thông qua thỏa thuận hoặc cách làm để hợp tác với người đầu tư khác, có được tổng số quyền biểu quyết đủ để chỉ phối môt công ty niêm yết.

Dùng hai chỉ để hình dung thì chính là “kết minh”.

Sau công ty kia gom hết cổ quyền lại với nhau.

“Sáu nhà, mỗi nhà chiếm 5%, kết minh lại với nhau là 30%”

Mọi người trong nhà họ Diệp thay đổi sắc mặt, giật mình hoảng hốt.

“Bọn họ muốn trở thành cổ đông lớn nhất đây mài!”

Một khi người ngoài trở thành cổ đông lớn nhất, thì bọn họ sẽ có quyền lập mới hội đồng quản trị, đá nhà họ Diệp ra bên ngoài.

Ông cụ Diệp sắc mặt trắng bệch, ngã ngồi xuống ghế, cả buổi chưa hồi hồn lại. Phải làm sao bây giờ?

Cả nhà họ Diệp loạn hết cả lên...



Cái loại tình huống tệ nhất đã xảy ra!

“Cha!” Diệp Nguyên Cát căng thẳng nói: “Con mới vừa xem thử, tổng hết cổ phần của nhà họ Diệp chỉ có 29,8%, chúng ta sắp mất đi địa vị cổ đông lớn nhất rồi.”

Mọi người đều nhìn về phía ông cụ Diệp, chờ ông ra lệnh.

“Haizz..” Ông cụ Diệp tỉnh táo lại, đoán là gia tộc bọn họ sắp đối mặt với nguy cơ lớn nhất từ trăm năm nay.

Chỉ sơ sẩy một chút là sẽ rơi ra khỏi hàng mười đại gia tộc, thậm chí bị người ta cướp đoạt toàn bộ gia nghiệp.

Rốt cuộc là ai đang đối đầu với nhà họ Diệp bọn họ vậy!

“Nguyên Cát!” Ông cụ Diệp hít sâu một hơi, cần phải làm gì đó để cứu vãn tình thế mới được: “Con lập tức đi nhà họ Triệu, thay cha chào hỏi ông cụ Triệu. Dù con làm thế nào thì cũng phải gặp được gia chủ nhà họ Triệu.”

Cho đến tận lúc này, ông cụ Diệp vẫn cứ nghi ngờ chủ mưu là nhà họ Triệu.

Vậy nên, ông ta định nói chuyện với nhà họ Triệu trước.

“Nguyên Hanh!” Ông cụ Diệp tiếp tục sắp xếp: “Con lập tức đi đàm phán với năm đại gia tộc, hỏi xem bọn họ rốt cuộc muốn làm gì.”

Sau đó, ông cụ Diệp lại bảo thư kí đi xin ngừng giao dịch, không thể để người ngoài tiếp tục trắng trợn mua cổ phần của bọn họ nữa.

Cuối cùng, ông cụ Diệp đứng dậy, chuẩn bị thay đồ ra ngoài, đi gặp một vị đại lão trong triều, cũng chính là chỗ dựa của nhà họ Diệp bọn họ.

Nếu bây giờ nhà họ Diệp muốn ngăn cơn sóng dữ, thì cần phải có chỗ dựa ra mặt gõ núi chấn hổ mới được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.