Chương trước
Chương sau
"Sao có thể như vậy được!" Khuông đại sư lấy uy danh của sư phụ ra dọa những người có mặt.

Nhưng Diệp Lâm là người duy nhất không những không có chút phản ứng nào, thậm chí còn dám tiếp tục buông ra những lời ngạo mạn?

Điều này khiến Khuông đại sư vô cùng tức giận, quyết tâm làm cho Diệp Lâm nếm mùi đau khổ.

"Sư phụ tôi cao quý như vậy, sao phải ra mặt vì chuyện này chứ?" "Giết gà còn cần dùng dao giết bò sao?" "Chỉ cần một trận pháp nhỏ của tôi đã đủ làm cho cậu sống dở chết dở rồi!"

Chu Tử Ngang ở bên cạnh cười nói: 'Hôm nay nhà họ Chu chúng tôi sẽ thay mặt nhà họ Diệp dạy cho con chó hoang như cậu một bài học!"

Nhưng còn chưa nói xong, Diệp Lâm đã bước nhanh đã đến trước mặt Chu Tử Ngang.

Bốp! Một cái tát đánh bay anh ta.

"Dạy cho tôi một bài học?" Diệp Lâm chắp tay, lạnh lùng nói: 'Cậu cũng xứng sao?"

Trời ơi! Hiện trường lập tức trở nên náo động!

Không ai có thể ngờ rằng Diệp Lâm lại dám ra tay, thậm chí còn đánh cả thiếu gia nhà Chu?

“Anh Lâm?" Bạch Vị Vi cũng ngạc nhiên không kém.

“Cậu, cậu, cậu...' Khuông đại sợ hãi lắp bắp: “Cậu dám đánh Chu thiếu gia sao? Đúng là không muốn sống nữa rồi, nhà họ Chu sẽ không tha cho cậu đâu!"



“Nhà họ Chu?" Diệp Lâm khinh thường cười nói: “Nhà họ Chu là cái thá gì?" "Tôi đã nói rồi, nếu như các anh biết điều thì ngoan ngoãn hủy bỏ trận pháp nhốt rồng đi. Nếu không, tôi sẽ khiến nhà họ Chu các anh đi vào con đường diệt vong

giống như nhà họ Bạch!"

“Tôi cũng sẽ dùng trận pháp phong thủy để khiến nhà họ Chu các anh dần dần bị hủy diệt!”

Lời này vừa nói ra, toàn bộ đại sảnh lại lần nữa chấn động. Đe dọa, đây là một lời đe dọa không kiêng nể! "Họ Diệp kial Cậu..."

Chu Tử Ngang chật vật bò dậy, có vẻ không thể tin được. Anh ta không biết Diệp Lâm lấy đâu ra dũng khí mà dám đánh mình và nói ra những lời ngạo mạn đó!

Chẳng lẽ năm năm tù đã phá hủy não của anh rồi sao?

"Cậu dám đánh tôi sao, bây giờ tôi sẽ khiến cậu phải chết!"

Nói xong, Chu Tử Ngang tức giận nói với Khuông đại sư: " Khuông đại sư, nhanh làm phép khiến tên nhóc đó chết đi!"

Khuông đại sư gật đầu, trầm giọng nói: “Tôi vốn chỉ định cho cậu nếm thử chút đau đớn thôi, thế nhưng cậu lại dám đánh Chu thiếu gia, vậy thì đừng trách tôi không khách khí!”

"Đừng nói nhảm nữa!" Diệp Lâm cũng dường như cũng đã mất kiên nhẫn: “Nếu còn tiếp tục ồn ào, tôi cũng sẽ đánh luôn cả anh đấy!"

Khuông đại sư nghe xong, sắc mặt trở nên xanh lè, dần dần lộ ra vẻ dữ tợn. "Đây là do cậu tự chuốc lấy đấy nhé!" Nói xong, Khuông đại sư lấy từ trong tay ra một chiếc hộp tinh xảo.

Chỉ cần ấn nhẹ vào nút phía trên, một trận pháp sẽ ập tức mở ra trong lòng bàn †ay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.