Chương trước
Chương sau

Tâng trên cùng của biệt thự. Trong một căn phòng thoáng đãng.

Diệp Lâm đang đếm lại những dược liệu quý hiếm mà mình thu được, tất cả đều có tuổi đời hơn trăm năm và có tới hàng trăm loại.

“Những dược liệu này đủ để mình luyện chế đan dược liên tục trong nửa năm”

Chuyến đi này, chỉ tính riêng những dược liệu thu thập được thôi đã đủ đáng giá rồi.

Việc đội cận vệ Yến Kinh phong tỏa Lê Viên có thể nói là đã giúp Diệp Lâm rất nhiều.

"Nghe nói cả nước có đến mười bốn nơi như chợ đen Lê Viên..."

Diệp Lâm thầm tính toán, sau khi sử dụng hết chỗ dược liệu này, anh sẽ đi những chợ đen khác, chắc hẳn sẽ không thiếu nguyên liệu luyện đan.

Bốp!

Diệp Lâm đưa tay võ vỗ hộp kiếm Vô Tãn lần nữa, hộp kiếm lập tức mở ra giống như công mở đuôi.

Ba thanh kiếm nhỏ phát sáng bắn ra ngoài. Giống như pháo hoa bay lên trời, chúng nhảy qua trần nhà và bay thẳng lên trời.

Thấy vậy, Diệp Lâm vội vàng vung tay, phải dùng sức mới miễn cưỡng thu được ba thanh kiếm nhỏ về.

"Nguy hiểm quá, suýt chút nữa đã để cho bọn mày chạy mất rồi!" Nhìn ba thanh kiếm vây quanh mình, Diệp Lâm cười ngây ngốc. Đồng thời, anh cũng nhận ra ba thanh kiếm này rất khác thường.

Nếu là người yếu đuối thì đừng nói đến việc thức tỉnh, cho dù có được cũng sẽ không khống chế được chúng.

Đây là lý do tại sao tất cả các thanh kiếm trong hộp kiếm đều bị đánh cắp, nhưng không ai có thể tìm thấy ba thanh kiếm nhỏ này.

Thay vì nói rằng người chọn kiếm thì phải nói là ba thanh kiếm đang chọn chủ nhân thì đúng hơn.

"Mình có thể điều khiển ba thanh kiếm này sao?"

Diệp Lâm dùng toàn lực khống chế ba thanh kiếm, cố gắng dùng tâm trí cảm nhận kiếm khí.

VùI Trong phút chốc, Diệp Lâm cảm thấy đầu óc ong ong, vô cùng tỉnh táo.

Ngay sau đó, trong đầu anh dường như hiện lên một bức tranh tráng lệ về kiếp trước và kiếp này của ba thanh kiếm.

Diệp Lâm biết được, chủ nhân của ba thanh kiếm này chính là kiếm tiên Đại Ngụy thời cổ đại, tên của ba thanh kiếm này lần lượt là Phi Tinh, Lưu Thái và Hoa Đĩnh.

Ngay sau đó, ba thanh kiếm vung lên, như thể kiếm tiên Đại Ngụy đang múa kiếm trong không trung vậy.

Phóng khoáng và hấp dẫn. Một màn múa kiếm đã hoàn thành.

Diệp Lâm cẩn thận dung hợp kiếm pháp của kiếm tiên Đại Ngụy vào trí nhớ của mình.

Sắc mặt Diệp Lâm nhất thời trở nên nghiêm túc, anh vung tay như đang vung bút vẽ, khuấy động đất trời.

Một luồng chân khí bùng nổ, mang theo ba thanh kiếm, nhanh chóng lưu chuyển khắp cơ thể, như thể có ba cánh tay đang cầm kiếm, mô phỏng hoàn hảo tư thế múa kiếm của Đại Ngụy Kiếm Tiên vừa rồi, kiếm khí bay lên trời mà không hề mất đi sức mạnh.

"Nhất Khí Hóa tam Kiếm!"

Diệp Lâm đã dung hợp hoàn hảo khả năng bẩm sinh của mình với ba thanh kiếm này.

Giờ đây, ngoài Nhất Khí Hóa Kim Quang và Nhất Khí Hóa Sấm Sét ra, anh đã có một chiêu thức khác, Nhất Khí Hóa Tam Kiếm.

Vừa nghĩ tới đây, Diệp Lâm đồng thời vận dụng hết năng lượng của mình.

Ánh sáng vàng rực tỏa ra khắp cơ thể, hai tay anh điều khiển sấm sét và được bao quanh bởi ba thanh kiếm.

Thực lực của Diệp Lâm đã đạt đến một tầm cao mới.

Giờ phút này, cho dù đối mặt với tông sư nhất phẩm, Diệp Lâm vẫn tự tin có thể nhanh chóng hạ gục đối phương.

Thình, thịch, thịchI
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.