Chương trước
Chương sau

“Tôi đoán là bọn họ bắt cóc trai chủ đi bên kia”

Nghe vậy, Kim Lũ Y lập tức hỏi: “Bên kia là ở đâu?”

Đào chưởng quầy ấp úng, cuối cùng vẫn thốt ra hai chữ: “Lê Viên!”

Lúc này, đám người Diệp Lâm đã lái xe đến gần Lê Viên ở Yến Giao. “Ai vậy?”

Bọn họ còn chưa đi vào khu vực trung tâm thì đã có một đám bảo vệ võ trang đầy đủ thân thể mạnh khỏe đi lên điều tra.

“Là tôi!" Hà trai chủ lập tức ló đầu ra, chào hỏi đám nhân viên bảo vệ: “Tôi đi tham gia hội đấu giá đêm nay”

“Ồ, hóa ra là Hà trai chủ Tàng Bảo Trai” Vừa thấy là khách quen, đám bảo vệ lập tức trở nên khách sáo và thả cho bọn họ đi.

Diệp Lâm không để Hoa Quốc Đống chạy sâu vào trong, mà ra hiệu cho anh ta dừng xe lại.

“Các cô về trước đi!” Diệp Lâm nói với Triệu Uyển Đình: “Còn lại cứ giao cho tôi.”

“Tôi sẽ dẫn Hà trai chủ đi tham gia hội đấu giá. Nếu có dược liệu liên quan, tôi sẽ cố gắng mua được.”

Dọc theo đường đi, thông qua lời giới thiệu của Hà trai chủ, Diệp Lâm nhận ra rằng chợ đen này rất không đơn giản, thế lực sau lưng rất rắc rối phức tạp.

Ngay cả Hạ Long Môn cũng không thể xen vào mua bán của bọn họ, có thể thấy được thế lực kia mạnh đến thế nào.

Lê Viên ở Yến Kinh chỉ là một trong các điểm xử lý tang vật, và những điểm như thế này trải dài khắp toàn bộ Đại Hạ.

Từ trang bị mới vừa rồi của đám bảo vệ, có thể thấy được là lực lượng vũ trang tư nhân ở đây cực kì đáng sợ.

“Ừ, cậu Diệp nói đúng” Lúc này, Vương Phàm cũng nói: “Ở đây có chút nguy hiểm, để tôi đưa Triệu đại tiểu thư và Hoa thiếu trở về trước đã”

“OkI” Triệu Uyển Đình cũng không muốn trở thành gánh nặng của người khác, lấy ra một chiếc thẻ đưa cho Diệp Lâm: “Trong thẻ có một tỷ, nhờ anh nhất định phải mua được dược liệu cứu mạng. Nếu không đủ tiền thì anh cứ gọi tôi.”

“ỪI” Diệp Lâm cầm thẻ ngân hàng, dẫn Hà trai chủ xuống xe.

“Cậu Diệp, cậu yên tâm đi đi” Trước khi đi, Vương Phàm nói: “Chờ đưa người về nhà xong rồi, tôi sẽ quay lại đón cậu.”

Diệp Lâm vẫy tay chào tạm biệt đám người Triệu Uyển Đình. Khi nhìn về phía Lê Viên, Diệp Lâm hơi nhíu mày.

Mặc dù trang viên có hoàn cảnh tươi đẹp và cảnh vật đẹp như tranh. Nhưng mà bên trong chốn yên tĩnh lại cất giấu sát khí ở khắp nơi.

Nhìn từ bố cục phong thủy, có thể thấy được nơi đây huyết quang ngập tràn, sắp tới chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn.

Vị sư phụ thứ mười lăm của Diệp Lâm chính là đại sư phong thủy, có thể đi về âm dương, dự đoán vận may tốt xấu.

Diệp Lâm chỉ nhìn thoáng qua là phát hiện nơi đây cực kì nguy hiểm.

Đây chính là nguyên nhân chính khiến Diệp Lâm muốn bọn Triệu Uyển Đình đi về nhà trước.

“Đi thôi!” Diệp Lâm bình tĩnh bước đi, không để ý nhiều đến sự khác thường xung quanh mình.

Chỉ cần có được thiên tài địa bảo mà mình đang cần gấp, thì dù phía trước có là đầm rồng hang hổ, Diệp Lâm cũng sẽ đi một chuyến.

Diệp Lâm vừa dẫn Hà trai chủ đi vào Lê Viên được một lát thì có vài chiếc xe tuần tra chạy đến.

“Là đội cận vệ Yến Kinh?”

Đám nhân viên bảo vệ kiêu căng ngạo mạn kia thấy vậy thì nhanh chóng nhường đường, thái độ cung kính.

“Đội cận vệ Yến Kinh tra án, tất cả người không liên quan đều tránh ra!” Xe tuần tra không hề giảm tốc độ, chạy thẳng một đường vào Lê Viên. Kim Lũ Y xuống xe, để lại vài người canh giữ các cửa ra vào.

Sau đó, cô ta tự mình dẫn thị vệ đi vào đại sảnh Lê Viên.

Lúc này, quản gia Lê Viên hấp tấp chạy lên lầu.

“Viên chủ đại nhân, xảy ra chuyện lớn rồi!”

“Có hàng trăm vệ binh đột nhiên xông vào Viên khu, dẫn đội là chỉ huy sứ Kim Lũ Y của đội cận vệ Yến Kinh!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.