Bọn người La Linh tuy không được phép vào trong căn ph*ng nhỏ đó. Nhưng những âm thanh do nạn nhân bị khích dục quá phát ra vẫn lọt vào tai họ. 
Mạn Sương Sương đã từng nếm cảm giác bị khốn khổ khi dâm dược hành hạ nên khi nghe được các âm thanh rên rỉ từ trong ph*ng nọ phát ra thì rùn mình sợ hãi. 
Còn Bạch Ngọc Tiên Tử thì mấy hôm nay nàng với sư phụ Bạch Thái Tiên Hồ đã có phần nào thân mật hơn. 
Riêng về Bạch Thái Tiên Hồ thì dù không muốn nhưng khi nghe chuyện về La Linh và hai vị cô nương Mạn Sương Sương và Hoàng Phủ Ngọc Kiều thì không thể không nhận bọn họ về với tướng công. 
Nhưng mà trong lòng Bạch Thái Tiên Hồ cứ canh cánh trong lòng một nỗi niềm khó thể diễn tả bằng lời. 
Một hôm, Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú mời mấy người bọn họ ngồi lại rồi quỳ xuống khóc ròng. 
Mọi người không ai bảo ai đều hết sức ngạc nhiên. 
Cao Thiên Nhạn đưa tay lau nước mắt nói: 
- Chư vị tỷ tỷ và La công tử! Tiểu muội biết mọi người đều có quan hệ gần gũi với nhau nên mạn phép mời các vị đến đây để có lời thỉnh cầu. 
Bạch Thái Tiên Hồ vội cất lời: 
- Tiểu cô nương chớ nên đa lễ. Có việc gì cô nương cứ nói ra đi, đừng ngại. 
Cao Thiên Nhạn cúi đầu nói: 
- Tiểu muội muốn nhờ chư vị ra tay cứu lấy sư phụ. Mối ân tình này tỷ muội chúng tôi hết sức tìm cách báo đền. 
Mạn Sương Sương đỏ mặt lúng túng nói: 
- Chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-chuong/1527651/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.