Tối đó, Diệp Ly và gã đi mua một ít thức ăn ở siêu thị. Cô mua rất nhiều để dự trữ trong một tuần. Gã đi đến gian đồ, đưa tay bóc vài hộp nhỏ, cô không biết đó là thứ gì, mới tò mò đưa mắt nhìn xem.
Là bao cao su!
Sắc mặt cô đỏ bừng, môi mím lại, tim đập rộn nhịp. Cái người này...
- Ngại à?
Gã cười phất phơ, nhếch môi.
- Ngại gì!
Cô quay mặt sang nơi khác, trực tiếp đánh trống lãng.
Tầm khoảng nửa tiếng sau, hai người họ mới rời khỏi siêu thị. Diệp Ly nói muốn ăn ốc, gã dẫn cô đến tiệm ốc nằm đối diện siêu thị, khi ăn uống xong xuôi đã gần tám giờ.
Cô vươn vai, nhìn gã. Dạ dày được lấp đầy vốn có chút trướng, hoàn toàn chưa tiêu hẳn, vẫn nên đi dạo thì hơn.
- Đi dạo một chút đi, no quá!
- Ừm.
Thời tiết gần sang đông, nhiệt độ hạ thấp, gió ác lùa qua từng kẻ hở, rồi len lỏi vào tận trong tim.
- Lạnh không?
Tròng mắt gã loé lên tia máu vì sốc nhiệt, gã mấp máy môi.
- Lạnh.
Diệp Ly uể oải gật đầu, lạnh muốn chết.
Sau đó, cô bị gã kéo đến cửa hàng quần áo, gã không nhanh không chậm lựa hai chiếc áo len cơ bản màu đen, trùng hợp lại là đồ đôi. Giá thành thật sự vượt quá mức tưởng tượng của Diệp Ly, cô sốt ruột, lập tức ngăn cản.
- Đừng mua, đắt lắm...
- Tôi mua chứ em đâu có mua, tiếc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-loan-doc-chiem/2339689/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.