Nội môn Lăng Hư Cung đương nhiên không chỉ có mấy ngọn sơn phong làm chính, ngoài những sơn phong ra thì còn rất nhiều nơi công cộng khác để ohujc vụ cho các mục đích khác nhau, ví dụ như khu vực nhà ăn, khu vực quảng trưởng nơi mọi người có thể gặp nhau, một vài cái Tàng Thư Các, diễn võ trường cho các đệ tử không vừa mắt nhau giải quyết mâu thuẫn hoặc luận bàn cũng có. Ngoài những nơi thuộc về Lăng Hư Cung đấy ra, còn có một khu vực riêng được dựng nên để buôn bán, thương nhân từ bên ngoài phải có một vài điều kiến cực kì đặc biệt mới được phép bán hàng ở trong này, mặt hàng thì thượng vàng hạ cám, từ cao lương mĩ vị, đồ trang điểm, đạo cụ trang sức cho đến cả đan dược vũ khí cũng có bán, dù sao thì không phải lúc nào muốn mua cái gì cũng phải chạy ra tận ngoại môn mới mua được đồ. Nơi này thậm chí còn có một số đệ tử hoặc chấp sự dựng gian hàng lên để bán tài sản cá nhân, phần lớn đều là dùng để trao đổi đồ cần thiết. Là một tông môn lớn, nếu không có nguồn thu thì miệng ăn núi lở, dù có gia tài ức vạn tỷ thì cũng đến lúc cạn kiệt, vậy nên bình thường Lăng Hư Cung sẽ giao nhiệm vụ cho các đệ tử nội/ngoại môn đi làm, đa phần là săn bắt yêu thú, thu thập linh thảo, cũng cá biệt có một vài nhiệm vụ đặc biệt, có chút giống như dong binh công hội, chỉ khác đó là phần thường là những điểm tích lũy, dùng để đổi lấy phần thường từ Lăng Hư Cung. Tử Phong mặc dù gia nhập Lăng Hư Cung đã được một thời gian, nhưng mà bản thân hắn chẳng mấy khi quan tâm tới cái tông môn này tròn méo ra sao, hơn nữa cũng chẳng mấy khi ở lâu, cứ hơi chút là lại có nhiệm vụ phải chạy ra ngoài, thành thử mấy thông tin ngoài lề này hắn chỉ biết trên lí thuyết chứ chưa bao giờ tự thân thể nghiệm qua. Nếu như hắn vẫn còn ở trong chấp pháp đoàn thì cũng thôi đi, mấy thứ này chưa đến lượt hắn phải quan tâm, nhưng mà hiện tại thân phận của hắn đã khác, trở thành thập thất trưởng lão Thanh Long phong có nghĩa là Tử Phong hắn hiện tại buộc phải quan tâm tới việc của tông môn, hắn có thể lười biếng nhưng cái gì đã thuộc về trách nhiệm của mình thì hắn sẽ hoàn thành cho đến cùng. Tử Phong dành hẳn một ngày để đi qua tất cả những nơi kể trên ở trong nội môn, mục đích chủ yếu của hắn đó là tìm hiểu tình hình chung ở mấy nơi này, miễn cho đến lúc có công có việc thì nói cái gì cũng không biết, đương nhiên còn một lí do nữa đó là hắn đang buồn chán. Thời hạn hai năm của Diệp Thủy Lan đã không cánh mà bay, Tần Thiên thì đã bị Tử Phong giết chết, hơn nữa việc tu luyện của hắn không phải như những người khác cứ cắm mặt vào bế quan là được, không buồn chán mới là lạ. - -------------------- "Ngươi không biết đâu, lúc đó toàn bộ thiên không tối sầm lại, tất cả màu sắc trên thế giới đều biến mất chỉ còn lại hai màu đen trắng, đến cả những âm thanh xung quanh cũng biến mất, tất cả giống như bị màn đêm nuốt chửng vậy." Một tiếng nói nữ nhân vang lên. "Rồi sau đó thì sao, tỷ có cảm nhận thấy điều gì khác thường không?? Cảm giác ở trong Lĩnh Vực của Thánh giai nó ra sao??" một giọng nói tò mò khác vang lên, nghe thì có chút trẻ con. "Cái này ta cũng không rõ nữa, cảm giác như....không có gì cả, đúng vậy, cảm giác giống như xung quanh không còn tồn tại bất kì thứ gì cả, mặc dù hai mắt của ta vẫn có thể nhìn thấy mọi người cùng cảnh vật xung quanh, nhưng cái cảm giác hư không trống rỗng đó thật là kì lạ." nữ tử kia suy nghĩ một chút rồi trả lời. "Kể tiếp đi sư tỷ, chuyện gì xảy ra sau đó??" giọng nói trẻ con kia lại vang lên, lần này kèm theo một chút nóng vội. "Nói ra thì có chút xấu hổ, tu vi của ta thật sự là quá thấp nên không nhìn được rõ, thập thất trưởng lão đột nhiên biến mất trước mặt, sau đó thì cửu trưởng lão chợt đập cả người xuống đất, tích tắc sau lại văng lên không trung, tứ chi phát nổ bắn ra máu tươi đầm đìa, sau đó thì....." "Sau đó thì sao??" một loạt tiếng nữ nhân khác vang lên, hiển nhiên là không chỉ có một người đang nghe nữ đệ tử kia kể chuyện. "Ách, bình tĩnh, sau đó xảy ra cái gì thì ta cũng không có quá rõ, ta chỉ nghe thấy mấy tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc, sau đó thì màn đêm vô tận biến mất, trả lại ánh sáng cho mọi thứ. Cửu trưởng lão thì bị thập thất trưởng lão bóp cổ xách lên như xách một con gà, trong khi đó thì bản thân ngài ấy đến cả một cái chéo áo cũng không dính bụi, các trưởng lão khác của phong chúng ta đã sử dụng Lĩnh Vực để bảo hộ đám đệ tử chân truyền chúng ta, nhưng không ngờ chỉ dính tên bay đạn lạc mà Lĩnh Vực của họ cũng bị tổn hại nghiêm trọng, thậm chí đến cả phong chủ và phó phong chủ cũng không thể thoát khỏi hắc ám Lĩnh Vực của ngài ấy....." "Oa, thật là uy vũ a, ước gì ta cũng có một ca ca tốt như vậy." một nữ đệ tử hâm mộ nói. "Nghe nói ngài ấy còn rất trẻ đúng không, hình như mới chỉ hơn 20 tuổi, các ngươi nghĩ....." một nữ đệ tử mơ màng nói. Tử Phong ngày hôm nay đã quyết định đi dạo, lúc này hắn đang đi qua nơi buôn bán chung của người Lăng Hư Cung lẫn người tới từ bên ngoài, nơi này thì như đã nói, cái gì cũng có, mấy cửa hàng đồ ăn thức uống lại càng được các đệ tử ưa chuộng hơn cả, thường xuyên là nơi tụ tập của đệ tử trẻ tuổi trong nội môn, bản thân Tử Phong cũng đang ở trong một tửu lâu, nhắm rượu với ít đồ ăn. Lấy thực lực của hắn, dù có là một con côn trùng phát ra tiếng kêu ở ngoài ngàn mét nếu để ý thì cũng có thể nghe thấy, huống chi lại chỉ là một tiếng nói không to không nhỏ từ cách đó hơn 20 mét, đương nhiên câu chuyện giật gân từ cái bàn cách đấy không xa hắn nghe không sót chữ nào. Cái câu chuyện thập thất trưởng lão Thanh Long phong nổi giận vì tiểu muội bị hiếp đáp, trực tiếp lấy sức một người đại náo Chu Tước phong, một quyền phá hủy cấm chế hộ sơn, một cái Lĩnh Vực trực tiếp áp chế hai vị Thánh Hoàng cường giả, dùng một chiêu "đánh bại" toàn bộ các vị trưởng lão có mặt tại đó sau một hồi được thêm mắm thêm muối rốt cuộc đã lan truyền ra khắp nội môn Lăng Hư Cung, thậm chí đến cả ngoại môn cũng dần biết đến tin tức kinh người này. Đương nhiên tam sao thất bản là khó có thể tránh khỏi, vốn dĩ chỉ là Tử Phong kiềm chế hai cường giả Thánh Hoàng và bán hành cho cửu trưởng lão Chu Tước phong, cuối cùng không hiểu làm cách nào mà câu chuyện đã biến thành hắn xông vào Chu Tước phong, chân đấm tay đạp một lúc trực tiếp đánh bại tất cả trưởng lão Chu Tước phong, uy thế vô song không ai bì được. Tử Phong đương nhiên biết mấy chuyện này, nhưng mà đối với câu chuyện được thổi phồng lên như thế này hắn cũng chỉ có thể lấy tay mà lau mồ hôi trên đầu chứ chẳng làm được cái gì cả, thầm cảm thán trí tưởng tượng của con người thật là phong phú. "Oa, thật là uy vũ a, ước gì ta cũng có một ca ca tốt như vậy." một nữ đệ tử hâm mộ nói. "Nghe nói ngài ấy còn rất trẻ đúng không, hình như mới chỉ hơn 20 tuổi, các ngươi nghĩ....." một nữ đệ tử mơ màng nói. "Nằm mơ đi, ta nghe nói ngài ấy đã có vợ rồi, bát trưởng lão Bạch Hổ phong thách đấu ngài ấy cũng chỉ vì con trai của bát trưởng lão đùa giỡn phu nhân của ngài ấy mà bị đánh cho tàn phế đấy." một nữ đệ tử khác bíu môi nói. "Không làm thê thì làm thiếp cũng được mà..." nữ "hoa si" kia vẫn chưa hết mơ màng, không cho là đúng nói. Cả một đám gần chục nữ nhân nhìn thấy vậy mà không khỏi cười khúc khích. Tử Phong ở một bên nghe vậy không khỏi lắc đầu cười khổ, mấy tiểu nha đầu này thật là lắm chuyện a, cơ mà khi không tự nhiên lại biến thành người nổi tiếng, kể ra thì cũng khá là hài hước. Cơ mà việc này hắn cũng chẳng để tâm nhiều, nổi tiếng thì nổi tiếng, người khác có nhìn hắn bằng ánh mắt ra sao thì cũng mặc kệ, hiện tại hắn đang suy nghĩ tới chuyện khác. Vì không còn bị hối thúc bởi khoảng thời gian hai năm của Diệp Thủy Lan, tuy hiện tại không biết tung tích của con bé khiến Tử Phong có chút lo lắng nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, hắn vì có chút rảnh rỗi buồn chán nên thử tìm tòi trong cửa hàng hệ thống xem có những cái gì. Đối với những mặt hàng thông thường như là vũ khí hay đan dược, Tử Phong xem qua xem lại cũng đã thuộc nằm lòng, lúc trước điểm tích lũy của hắn có tầm 8 ức, hắn làm thịt hai tên trưởng lão Âm Ma Tông được thưởng rất nhiều, nâng số điểm tích lũy của hắn lên tới 14 ức. Số lượng vũ khí trong hệ thống cũng rất nhiều nhưng hắn nhìn đi nhìn lại đều không cảm thấy thuận mắt, Thánh khí thì có nhưng hiện tại đang bị khóa, có lẽ là tu vi của hắn vẫn chưa đủ, còn Bảo khí thì hiện tại hắn đang có một lưỡi hái Thiên giai thượng phẩm Bảo khí nên cũng không cần thiết lắm. Đương nhiên bản thân hắn không cần thiết nhưng phân thân của hắn cần, sau khi bỏ ra vài trăm vạn điểm tích lũy, hắn đã sắm cho các phân thân của mình mỗi người một kiện Thiên giai thượng phẩm Bảo khí, Thủy phân thân nhận được một kiện quyền sáo, Lôi phân thân được một cây trường kích, còn Ám phân thân là một cặp song câu, mỗi một kiện vũ khí đều có năng lực riêng phù hợp với chính phân thân đó, còn bản thân hắn thì đương nhiên là sử dụng lưỡi hái kia rồi. Về phần đan dược, Tử Phong đã thử hoán đổi ra một số loại đan dược tăng cường tu vi nghịch thiên cỡ bát phẩm cửu phẩm, nhưng chẳng hiểu sao đan dược đi vào người hắn cứ như là muối bỏ bể, đến một chút tác dụng cũng không thấy, cũng may là đống đan dược có tác dụng hồi phục linh lực hay là khôi phục thương thế thì vẫn dùng được, có lẽ là do thể chất của hắn khác người. Tử Phong biết rằng hệ thống còn có một danh mục riêng biệt, đây là những loại vật phẩm không hề xuất hiện trên Huyền Linh đại lục hay là ở Địa Cầu kiếp trước của hắn, mà hoàn toàn là sản phẩm độc quyền thuộc về hệ thống, hắn chưa từng xem kĩ toàn bộ vật phẩm ở trong danh mục này nên nhân lúc rảnh rỗi này, hắn muốn kiểm tra xem trong này có những thứ gì. Ánh mắt của hắn rất nhanh liền bị mấy vật phẩm thu hút, hắn vẫn còn nhớ cái bình Thanh Tẩy Dược Thủy có tác dụng giải trừ toàn bộ trạng thái bất lợi khi sử dụng miễn là mục tiêu ở dưới Thần cấp mà hắn đã đưa cho Lâm Tử Hàm sử dụng trước kia, những loại dược thủy này hầu hết đều có tác dụng tức thời trong một khoảng thời gian ngắn, có chút giống với mấy thể loại thuốc cường lực trong game mà hắn hay chơi kiếp trước. Lúc này hắn đang nhìn vào mấy cái bình dược thủy tương tự, nhưng là ở một đẳng cấp khác. Vĩnh Hằng Dược Thủy, đó là tên gọi chung cho năm loại dược thủy cấp cao nhất này, tác dụng của bọn chúng không như những loại dược thủy khác chỉ là tạm thời thì bọn chúng lại mang lại tác dụng vĩnh viễn nhưng chỉ có thể sử dụng một lần mỗi loại, có tổng cộng năm loại Vĩnh Hằng Dược Thủy khác nhau: Cường Lực, Cố Thể, Tụ Thần, Thần Tốc và cuối cùng là Bất Diệt. Mỗi một loại Vĩnh Hằng Dược Thủy cho người dùng một hiệu ứng cường hóa khác nhau nhưng kéo dài vĩnh viễn, Cường Lực tăng cường lực lượng cùng thể lực của cơ thể, Cố Thể tăng cường khả năng phòng ngự, tăng khả năng hồi phục thương thế, tăng khả năng miễn dịch với bệnh tật và độc tố, Tụ Thần củng cố tinh thần lực, tăng tốc độ khôi phục tinh thần lực, Thần Tốc thì như tên gọi, tăng cường tốc độ cùng khả năng phản ứng của cơ thể. Loại cuối cùng là Bất Diệt, là một loại Vĩnh Hằng Dược Thủy đặc biệt, thứ này giúp người sử dụng trong lúc giao chiến, có thể tạm thời cắn nuốt sinh mệnh lực của đối phương để chữa trị thương thế cho bản thân, nếu cơ thể không bị thương thì sinh mệnh lực sẽ trở thành sức mạnh tăng cường cho người sử dụng, tổn thương gây ra cho đối phương càng lớn thì hồi phục càng nhiều. Nói loại dược thủy này đặc biệt là bởi vì thứ này chỉ có thể tác dụng lên cơ thể chưa từng sử dụng bất kì một loại Vĩnh Hăng Dược Thủy nào khác, nói cách khác, muốn dùng loại này thì phải từ bỏ bốn loại còn lại. Tử Phong lúc này thật sự đau đầu, rốt cuộc là hắn nên chọn loại nào để sử dụng bây giờ, mỗi một bình dược thủy cần một ức điểm tích lũy, từng đó tuy rằng có hơi đắt nhưng hắn vẫn có thể chi trả được, nhưng vấn đề đó là hắn muốn loại nào cho bản thân. Bốn loại dược thủy ban đầu có thể cường hóa mọi khía cạnh của hắn, có thể nói là toàn diện, nhưng Bất Diệt dược thủy thì lại khác, cái thứ này kết hợp với năng lực hồi phục biến thái của hắn sẽ biến hắn thành một cỗ vũ khí hình người càng chiến càng mạnh. Còn đang đắm chìm trong suy nghĩ, Tử Phong liền bị đánh thức bởi một giọng nói có phần quen thuộc bên tai: "Tử Phong??"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]