🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vương Bảo Nhi rảo bước tiến về căn phòng được sắp xếp cho Tử Phong ở, đã bốn ngày trôi qua rồi, ngày hôm nay chính là ngày cuộc tỉthí giữa ba gia tộc bắt đầu, mặc dù mấy hôm trước hắn đã dặn không được quấy rầy, nhưng nàng bất chấp, gì thì gì, cứ phải lôi đượcngài ấy ra khỏi phòng đã.

Gõ cửa phòng Tử Phong vài ba lần, thậm chí đã cất tiếng gọi nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì, Vương Bảo Nhi liền sốt ruột đẩy cửa phòng ra. Một mùi máu tanh nồng đậm xông thẳng vào mũi khiến nàng thiếu chút nữa thì hắt xì, trong phòng đóng cửa sổ, cũng không thắp đen khiến xung quanh có chút mờ mịt. Khẽ phất tay một cái, một luồng kình lực nho nhỏ từ tay nàng phát ra, mở cửa sổ của căn phòng ra.

Mặc dù theo lí mà nói, tu vi đạt tới Tướng cấp mới có thể linh lực ngoại phóng, tác động tới không gian xung quanh, nhưng đó chỉ làtrong phương diện chiến đấu mà thôi, võ giả Sư cấp hay thậm chí là Sĩ cấp cũng đều có thể làm được, chỉ là lực lượng phát ra quá nhỏbé, nên cũng không làm được gì nhiều. Tuy lực lượng Vương Bảo Nhi tạo ra cũng chỉ cỡ một cơn gió thổi bình thường, nhưng chừng đócũng đủ để mở cánh cửa sổ đang khép hờ ra.

“Két!”

Cánh cửa sổ kêu lên một tiếng rồi từ từ mở ra, những tia nắng buối sáng chen nhau lao vào, chiếu sáng cả căn phòng lên. Thứ đầu tiên Vương Bảo Nhi nhìn thấy là máu, rất nhiều máu, trên tường, trên bàn ghế, trên giường, trên đồ đạc, dưới sàn nhà cũng bê bết những máu là máu, nếu như nàng không phải là người đã từng trải qua sóng gió, thì cảnh tượng trước mắt đủ để hù chết một nữ tử mới 17 tuổi non nớt như nàng rồi.

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Vương Bảo Nhi lẩm bẩm, liền đi vòng quanh căn phòng, thực ra nàng chỉ đoán đây là máu, bởi vì có mùi máutanh rõ ràng thôi, chứ cái thứ dịch thể màu đen này, nhìn không giống máu cho lắm. Có những chỗ máu đã khô, đóng lại thành vảy, cónhững chỗ máu vẫn còn lỏng, hiển nhiên là rơi xuống chưa lâu. Nàng càng nghi hoặc hơn nữa, Tử Phong tiền bối đâu rồi, bốn ngày vừarồi đã xảy ra chuyện gì?

Cơ mà rất nhanh nàng đã có được câu trà lời, chỉ thấy đằng sau cái bàn uống nước, dưới chân giường, một thân ảnh đang nằm sấp trên mặt đất, quần áo tả tơi, toàn thân đầy những vết nứt vẫn còn đang rỉ ra máu tươi.

Nhìn mái tóc bạc trắng đặc trưng, Vương Bảo Nhi ngay lập tức nhận ra thân ảnh này, vội vàng hốt hoảng cúi xuống, miệng nói: “Tiền bối, tiền bối, Tử Phong tiền bối!!”. Giơ tay ra chạm vào Tử Phong, nàng không cảm thấy bất kì mạch đập hay gì cả, thậm chí đến một chút khí tức cũng không có, giống như là một xác

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-huyet-thien-ma/458915/chuong-96.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.