“Dì, Lạc Lạc làm việc cũng hơi xúc động, anh Thương Nam cũng vì muốn bảo vệ em ấy mới đưa ra nước ngoài, ở đó không ai có thể lợi dụng Lạc Lạc được, dì nói phải không? Đợi anh Thương Nam bắt được người muốn hại anh ấy, Lạc Lạc có thể trở về rồi! Không lẽ dì muốn Lạc Lạc ở lại bị người khác lợi dụng nữa sao?” Thiên Tịnh khuyên Liễu Họa.
Mấu chốt là cô ta không thể để Lạc Lạc ở lại đây, nhỡ đâu Lạc Lạc nói cô cũng có tham dự, cô ta phải làm sao?
Liễu Họa nghe theo lời khuyên của Thiên Tịnh, bà ta thương con gái, càng thương con trai của mình, bà ta đương nhiên không muốn con trai mình lại gặp chuyện.
“Vậy cũng tốt, cho nó đi nghỉ mát, đợi tìm ra được hung thủ thì lại đón nó về.”
“Dạ phải, anh Thương Nam nhất định là ý này. Anh Thương Nam, anh nói phải không?” Thiên Tịnh hỏi Mộ Thương Nam.
“Trước tiên để Lạc Lạc tự kiểm điểm lại, lúc đầu đáng ra không nên cho nó về nhà nhanh như vậy, tính khí kiêu căng tùy hứng của nó không thay đổi chút nào!” Mộ Thương Nam nói.
Liễu Họa nhìn thấy gương mặt tức giận của Mộ Thương Nam, vội vàng chuyển sang chủ đề khác, “Mẹ biết, con cũng thương Lạc Lạc. Ra nước ngoài ở một thời gian mẹ cũng không phản đối. Hai đứa nhanh chóng chọn cách bày trí hôn lễ, sắp kết hôn rồi, không chọn thì không kịp nữa! Những việc này phải quyết định trước đó!”
Bà ta lấy trong túi ra hai cuốn album lớn, đưa cho Thiên Tịnh để cô ta và Mộ Thương Nam chọn.
Cuốn album này là bố cảnh nơi tổ chức hôn lễ, bọn họ đã quyết định kết hôn ở nhà thờ, album này là những bức ảnh bày trí mà công ty thiết kế dựa theo nhà thờ để làm.
Hình thì dùng vải voan để trang trí, hình thì dùng hoa trang trí, còn có hiệu ứng như khu rừng.
Thiên Tịnh nhìn album chỉ cảm thấy bản thân đã gần tới lúc gả cho Mộ Thương Nam rồi.
“Em họ, em xem bức hình này đẹp không?” Cô ta lật một trang, cả lễ đường đều ngập tràn hoa hồng, số lượng hoa đỏ tới nghìn vạn.
Thiên Tịnh không thèm quan tâm đếm xem bảng báo giá có bao nhiêu con số 0, dù sao cũng không có chuyện không làm được cảnh trang trí hôn lễ nào trên mấy nghìn tỉ cả.
Tưởng tượng mình và Mộ Thương Nam bước đi trong khung cảnh đầy hoa hồng, cô ta liền vui tới mức muốn kết hôn ngay, trở thành người con gái được hâm mộ nhất Trung Quốc!
Ánh mắt cô ta chăm chút nhìn Diệp Phi, để Diệp Phi giúp cô ta chọn, nhìn thấy cô ta và Mộ Thương Nam kết hôn, ha ha, cô ta làm sao bỏ qua cơ hội tốt để ngược chết Diệp Phi chứ!
Trong một lúc Thiên Tịnh trưng ra dang vẻ như chịu đủ ấm ức, “Em họ, chị biết chị lấy được chồng tốt trong lòng em không thoải mái, em yên tâm, đợi lúc em kết hôn chị sẽ giúp em làm một hôn lễ để đời.”
Đuôi lông mày Diệp Phi nhướn lên, thật tình là đủ rồi, cô nói hoa hồng thô tục, kết quả bị Thiên Tịnh nói cô vì ghen tị nên mới nói vậy.
Sắc mặt Mộ Thương Nam đen lại, cô gái đáng chết này, cô muốn gả cho Cung Trạch Vũ!
Thiên Tịnh nghẹn tới không thở được, cô ta xém quên Cung Trạch Vũ vẫn còn theo đuổi Diệp Phi, chỉ là cô ta làm sao có thể để Diệp Phi gả cho nơi tốt như vậy?
“Em có thể lấy học trưởng tất nhiên là tốt rồi, chỉ là người con gái mà gia đình học trưởng hài lòng thì hình như là Lạc Lạc.” Cô ta cố ý chọc tực Diệp Phi.
“Ha ha, thứ gì mà dám tranh Cung Trạch Vũ với con gái tôi? Gia đình chúng ta chỉ là không đồng ý liên hơn với Cung gia, nếu không thứ mà con gái tôi muốn chắc chắn đều là của con gái tôi! Thiên Tịnh, đừng để ý tới nó, người đê tiện như nó, người của Cung gia mà cần thì dì đập đầu chết! Hôn lễ cứ dùng hoa hồng đỏ trang trí, tượng trưng cho tình yêu của con và Thương Nam! Thương Nam, con nói hoa hồng tốt hay không?” Liễu Họa cũng không phục nói.
Nghĩ tới việc con gái của mình bị Cung Trạch Vũ đá, bà ta đau lòng chết được!
Con gái của Mộ gia chính là công chúa của Trung Quốc, chỉ có thứ Mộ Lạc Lạc không cần chứ không có thứ Mộ Lạc Lạc muốn mà không được!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]