“Mẹ, mẹ yên tâm đi, bọn con nhất định sẽ cố gắng, tranh thủ sinh thêm một đứa nữa!” Thiên Tịnh kích động nói.
Năm năm nay Mộ Thương Nam đều không chạm vào cô ta, lần này có câu nói của Liễu Họa, cơ hôi của cô ta cuối cùng đã tới rồi.
“Đúng rồi, mẹ còn tìm bác sĩ Đông y kê cho con thuốc bổ, nghe nói nhiều người uống rồi, chỉ cần một lần là có thể mang thai! Mẹ kêu người làm sắc thuốc cho con rồi, con vào nhà bếp uống đi!” Liễu Họa nhìn thấy Thiên Tịnh thì rất vui, đứa con dâu này làm bà ta rất vừa ý, bà ta nói gì Thiên Tịnh đều nghe theo, sinh cháu cho bà ta, còn đồng ý sinh thêm đứa nữa.
“Bây giờ con đi uống ngay.” Thiên Tịnh không dám nhìn sắc mặt của Mộ Thương Nam, bước nhanh vào nhà bếp uống thuốc.
Mộ Thương Nam không nói một chữ, không ai có thể nhìn hiểu được biểu cảm bình tĩnh của anh.
“Người đâu, dọn dẹp đồ đạc, đi đến biệt thự của ta.” Anh thờ ơ dặn dò.
Mộ Dã ngồi trên chiếc đèn thủy tinh đã không yên nữa, thò cái đầu nhỏ ra nhìn phản ứng của bố, nhưng mà Mộ Thương Nam không thèm nhìn cậu lấy một lần.
Người làm hoảng loạn dọn dẹp đồ đạc theo chỉ thị của anh, nửa tiếng sau, Mộ Thương Nam dẫn theo cả đám người đi đến biệt thự của anh, cả căn biệt thự trống không chỉ còn lại duy nhất một mình Mộ Dã đang ngồi trên chiếc đèn thủy tinh!
Đôi môi nhỏ của Mộ Dã bặm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hon-vo-yeu/2413927/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.