“Thoải mái không? Nếu anh thích, sau này ngày ngày em matxa cho anh.” Thủy Tinh lấy lòng nói.
Tay George nắm lấy tay Thủy Tinh, “Thủy Tinh, đời này người anh yêu nhất là em. Em làm gì anh đều vui, anh đều thích, trừ em rời xa anh.”
“Em biết. Em sẽ chăm sóc anh cẩn thận.” Dùng cả đời của em bồi thường cho anh.
Thủy Tinh âm thầm nghĩ, cô suy cho cùng nợ George đôi chân.
George kéo Thủy Tinh tới trước mặt anh ta, bàn tay chỉnh mái tóc loạn rơi trước trán Thủy Tinh, “Anh biết, em là người con gái tốt nhất, Thủy Tinh, anh yêu em.”
Tay anh ta giữ sau đầu Thủy Tinh, đè đầu cô xuống, hôn lên môi cô.
George ngồi trên xe lăn, Thủy Tinh đứng trước mặt George, đằng sau cô chính là giường.
Cô không từ chối nụ hôn của George, đưa tay dìu George dậy, dìu anh ta lên giường.
George lật người 1 cái đè lên người phụ nữ trên giường, anh ta có thể cảm nhận thấy cơ thể Thủy Tinh không còn cứng ngắc giống như vừa rồi, lòng anh ta mừng trộm, Thủy Tinh thật sự tiếp nhận anh ta rồi.
Nụ hôn triền miên, Thủy Tinh chỉ cảm thấy mình đang dùng cả sinh mệnh để hoàn thành nụ hôn này.
Lâu sau, George mới buông tha môi người phụ nữ, bao nhiêu lâu nay đây là nụ hôn thật sự lần đầu tiên của bọn họ.
Tay anh ta sờ môi người phụ nữ, đuôi mắt đầy ắp ánh mắt hưng phấn, “Thủy Tinh, giống như vừa nãy giúp anh.”
Anh ta thấp giọng nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hon-vo-yeu/2413816/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.