Editor: mèomỡ
Trong phòng yên tĩnh một lát, người đàn ông áo đen mới hỏi: “Vậy… Chúng ta phải làm sao?”
Tống Tân nhìn sang Mã Duy, khẽ lắc đầu: “Chờ trời sáng đã, tạm thời chia hai tổ gác đêm ngủ đi.”
Mã Duy này tuy có cũng như không, nhưng ít ra vẫn có thể gác một đêm.
Sau hừng đông, bọn họ mới tới gian phòng của vợ chồng Mã Quý.
Cửa gian phòng này nằm trong nhà chính, Tống Tân tiến lên đẩy một cái, phát hiện cửa phòng đã khóa từ bên trong, không mở được.
Cũng may đây chỉ là cửa gỗ mà thôi, hai người chơi nam dùng chút dụng cụ chẳng mấy chốc đã phá được cửa.
Cửa vừa mở ra, mùi máu nồng nặc làm người ta buồn nôn liền ập vào mặt, nồng đến mức khiến bọn họ đều bất giác mà ngừng thở.
Hai người đàn ông liếc nhau một cái, không ai chịu bước vào, Mã Duy che miệng lùi đến tận cửa nhà chính, xoay người dựa cửa nôn thốc nôn tháo.
Tống Tân dùng ống tay áo che mũi giảm bớt một chút mùi máu tươi, bất đắc dĩ thành người đầu tiên bước vào.
Cô vừa bước vào phòng đã cảm thấy không ổn…. Sàn nhà bằng đất đã biến thành bùn nhão, khiến giày của cô bị lún xuống một chút. Khi giơ chân lên thì đôi giày màu trắng đã bị nhuộm thành màu đỏ.
Tầm mắt cô nhìn theo mũi chân mình về phía trước, chỉ thấy mặt đất màu vàng đã biến thành màu đỏ đậm, không biết đã thấm bao nhiêu máu!
Xa hơn trước một chút, thứ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hoan-di-loai-nguoi/2414510/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.