Editor: mèomỡ
Lúc trước, khi nam chủ nhà đột nhập vào căn phòng này rõ ràng có cầm theo một con dao. Sau đó bị Trọng Phong đánh nên ông ta đã làm rơi con dao trước cửa phòng.
Tống Tân khi ấy không nhặt lên, Trọng Phong cũng không.
Mà bây giờ, con dao đáng lẽ phải nằm ở cửa đã biến mất rồi.
Cô nhíu mày, rón rén đi tới cửa, dùng khẩu hình nói với Trọng Phong một tiếng “Cẩn thận”, sau đó dựa sát vào cạnh tường, đẩy bật cửa ra!
“Rầm” một tiếng, cửa phòng đập vào vách tường.
Ngoài ra thì không có gì xảy ra cả.
Đèn ngoài hành lang hắt vào phòng một chút, Tống Tân sau khi xác nhận cửa ra vào an toàn liền nhanh chóng bật đèn, trong phòng lập tức sáng lên.
Căn phòng này không lớn, ngoại trừ trong tủ quần áo và toilet không nhìn thấy được, thì trong phòng không có một bóng người.
Cô gọi thử: “Có ai không?”
Không ai đáp lại, mà Trọng Phong đã đi thẳng vào, mở cửa tủ kiểm tra, sau đó lại vào nhà vệ sinh nhìn một lượt, quay lại lắc đầu với Tống Tân.
Tống Tân quay lại phòng mình ở phía đối diện, cũng không thấy ai.
Không đúng…
Nếu như Số 2 chỉ đơn giản là vì hết tác dụng của thuốc nên tỉnh thì nhất định sẽ nghe thấy âm thanh ở dưới tầng. Cho dù cậu ta bởi vì sợ mà không dám xuống tầng xem xét tình hình thì cũng phải gõ cửa phòng những người khác, đánh thức mọi người mới đúng.
Cho dù có nhát gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hoan-di-loai-nguoi/2414458/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.