Editor: mèomỡ
Tống Tân thấy miếng gỗ đang điêu khắc dở dang này đã có hình dáng cơ bản, nhìn giống như một bé trai đội nón cao bồi.
“Đây là…” Người đàn ông trung niên chần chờ một chút, thử hỏi: “Con trai cậu?”
Người làm vườn nhìn về phía ông ta, khẽ gật đầu, sau đó lại cúi xuống nhẹ nhàng vuốt ve tượng gỗ khắc dở.
Người đàn ông trung niên lại đoán: “Là con quái vật kia ăn thịt con trai anh đúng không? Hoặc nên nói, là nam chủ nhà dùng con trai cậu cho quái vật ăn thịt?”
Người làm vườn cúi đầu tiếp tục vuốt ve tượng gỗ, vẻ mặt đau thương lại ẩn chứa chút thỏa mãn sau khi báo thù.
Khiến cho mọi người bất ngờ là NPC từ đầu đến giờ chưa hề mở miệng này lại lên tiếng nói chuyện.
Anh ta nói: “Con trai tôi cũng tầm tuổi tiểu thư, bọn chúng từng là bạn thân nhất của nhau…”
Sau đó, anh ta biết cô bé kia gặp bệnh lạ không thể nhìn thấy ánh sáng…. Lúc đó, anh ta còn chưa biết loại “Bệnh” này cần ăn thịt người.
Anh ta lo con mình bị lây bệnh nên không cho phép thằng bé gặp tiểu thư nữa. Ai ngờ, một tháng sau đó, con trai anh ta đột nhiên biến mất.
Người làm vườn bắt đầu tìm con khắp nơi, cũng đến hỏi vợ chồng chủ nhà có trông thấy con trai anh ta hay không, nhưng đôi vợ chồng này đều lắc đầu nói không thấy.
Nhưng người dọn vệ sinh lúc ấy lại lén nói cho anh ta biết là mình tận mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hoan-di-loai-nguoi/2414449/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.