Editor: mèomỡ
Người chơi bị Bạch Thần cho là nội gián sững sờ, nhíu mày, đứng dậy: “Sao lại là tôi? Chẳng lẽ tôi trả lời sai gì à?”
Bạch Thần cười nói: “Hai nguyên nhân. Một, những vấn đề tôi hỏi cho dù là dân bản xứ muốn trả lời cũng phải suy nghĩ một chút, cho dù là hỏi tiếng địa phương nói như thế nào, cũng phải nghĩ xem nói câu gì…. Giống như lúc bình thường mọi người buôn chuyện với nhau vậy, muốn ai đó nói một câu bằng tiếng địa phương thì người đó chắc chắn sẽ hỏi trước xem là phải nói câu gì, hoặc tự ngẫm nghĩ trong đầu xem nói như thế nào. Kể cả người chơi vừa rồi, tôi bảo anh ta tùy tiện nói một câu bằng tiếng địa phương, anh ta chẳng phải cũng phải nghĩ một lát mới nói sao? Tôi hỏi anh hai vấn đề, đầu tiên là nghề nghiệp. Anh nói mình mở cửa hàng tạp hóa. Nhưng sau đó, tôi hỏi vấn đề thứ hai lại hoàn toàn chẳng liên quan gì đến nghề nghiệp của anh…. Tỉnh anh đang sống hiện có bao nhiêu thành phố trực thuộc tỉnh? Tôi tin rằng người ở lâu trong một tỉnh có lẽ sẽ nhớ được tên các thành phố trực thuộc tỉnh đó, nhưng mọi người hẳn cũng biết, rất nhiều huyện trấn xung quanh thành phố cũng sẽ dần được đưa lên làm thành phố trực thuộc tỉnh, cho nên số lượng này sẽ thay đổi. Tôi hỏi số lượng hiện nay, chắc hẳn ngoại trừ những người làm nghề có liên quan thì người bình thường nên nhẩm lại trong đầu tên của những thành phố trực thuộc đó rồi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hoan-di-loai-nguoi/2414409/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.