Tống Tân không muốn biết đống đồ ăn kia rốt cuộc là thịt gì, cô khẽ ho một tiếng, đi về phía căn phòng bên cạnh.
Mới vừa đi tới cửa, mùi hôi thối nồng nặc đã ập vào mặt.
Tống Tân ngừng thở, lùi về phía sau, nheo mắt nhìn vào bên trong phòng.
Trong căn phòng này hoàn toàn không có ánh sáng. Phòng bên ngoài này ít nhất còn có một cửa sổ nhỏ thông khí, mà gian bên trong này lại tối đen như mực.
Tống Tân chịu đựng mùi hôi, cố đi về phía trước hai bước, dùng ánh sáng từ chiếc vòng trên tay lần mò trên vách tường cạnh cửa một lúc mới phát hiện một sợi dây.
Cô đưa tay kéo một cái, bóng đèn trong phòng liền lập loè.
Khi nó lập loè lần đầu, Tống Tân còn không nhìn thấy gì, nhưng hai ba lần sau, Tống Tân bỗng phát hiện vách tường đối diện cửa phòng có một người đang ngồi!
Người nọ xuất hiện khi ánh đèn sáng lên rồi lại biến mất trong bóng tối khi đèn tắt.
Tim Tống Tân bỗng đập nhanh hơn vài phần, lúc này suy nghĩ duy nhất trong lòng cô chính là ‘Đây rốt cuộc là người hay quỷ?’
Bóng đèn liên tiếp chớp tắt rất nhiều cuối cùng cũng chịu sáng hẳn, mà trong lúc đó Tống Tân đã thấy rõ, ngồi ở góc tường bên kia hẳn là một cô gái.
Hai tay cô ấy ôm chân, mặt vùi vào đầu gối, tóc dài xõa xuống phía trước hoàn toàn che khuất mặt cô ấy.
Mà trên cổ chân trái cô ấy còn bị xích bằng một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hoan-di-loai-nguoi/2414399/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.