Hoắc Lập sau khi nhìn ra bên ngoài thì cũng nảy ra suy nghĩ giống hệt Tống Tân.
Anh ta xoay người ghé sát vào tai Tống Tân hỏi nhỏ: “Chẳng lẽ chúng ta phải giết hắn à?”
Tống Tân nghĩ thầm, hiện giờ đây chỉ là suy đoán của họ mà thôi, không ai chắc chắn được rốt cuộc có nên làm hay không. Nhưng dựa theo tình huống trước mắt, suy đoán này là có khả năng nhất.
Tóm tắt lại thì tình huống hiện giờ rất đơn giản, bọn họ còn tận ba người, mà đối phương chỉ là một tên sát nhân. Lấy tam chọi một, hẳn là sẽ không thua.
Ở hai vòng chơi trước, quá trình đều không khó, khó nhất lại là lúc cuối cùng khi người chơi cướp đoạt đạo cụ vô địch. Mà hiện giờ bọn họ chỉ còn ba người, cho nên chỉ cần hoàn thành phần thoát khỏi mật thất là được.
Cô trầm ngâm một lát, khẽ nói: “Động thủ đi.”
Hoắc Lập đứng ở phía trước cười gượng, cầm đao nhìn Trọng Phong sau lưng Tống Tân.
Tống Tân biết anh ta muốn để Trọng Phong đi trước, trên người anh ta còn có vết thương, làm như vậy cũng không sai.
Cô đầu lại gật đầu vớiTrọng Phong, Trọng Phong liền tiến lên trước, vừa ra ngoài vừa rút miêu đao ra.
Hoắc Lập đi theo sau Trọng Phong, Tống Tân đi cuối cùng.
Trọng Phong đã bước qua cánh cửa, mà tên đàn ông đang ăn ngoài cửa kia cũng đã nghe thấy tiếng bước chân nên đứng bật dậy.
Hắn xoay người, Tống Tân nhìn thấy khuôn mặt hắn, trong lòng cũng giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hoan-di-loai-nguoi/2414394/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.