Cuối cùng đêm nay cũng trải qua bình an, nhưng chờ đợi bọn họ còn hai đêm nữa.
Súng săn linh hồn của Đại Hào một lần sử dụng có năm viên đạn. Anh ta không nói cho Tống Tân tổng cộng có thể sử dụng mấy lần, nhưng nhìn có vẻ sống qua hai đêm nữa cũng không khó.
Đối với bọn họ mà nói, chuyện phiền phức nhất ở đây chính là đồ ăn.
Sáng ngày thứ hai Tống Tân đói bụng đến mức khó chịu, nhưng cô có thể uống nhiều nước cho qua. Nhưng Đại Hào thì không được, sáng sớm đã ôm bụng kêu đói, không ngừng nói muốn giết Tống Tân để về nhà.
Mặc dù anh ta la lối như vậy, nhưng vẫn không có ý ra tay thật. Cho nên ban đầu Tống Tân còn hơi lo lắng, nhưng nghe quen rồi thì không còn cảm giác gì nữa.
Tống Tân dần dần cảm thấy người này thật ra không nguy hiểm như lúc mới gặp, có đôi khi còn rất thú vị.
Ngày thứ ba khi bọn họ trở nên thân quen hơn, Tống Tân bóng gió hỏi thăm thông tin của anh ta.
Thì ra tính cách Đại Hào có chút phản xã hội, rất thích giết chóc và bạo lực. Nhưng anh ta vẫn luôn khống chế, chưa từng làm hại người vô tội, ngược lại còn nhiều xông xáo làm việc tốt.
Có điều mục đích thực của những lần làm việc tốt ấy là để danh chính ngôn thuận đánh người thôi, không phải vì chính nghĩa nào hết.
Sau đó bệnh tình ngày càng nặng, anh ta nhìn ai cũng ngứa mắt, thậm chí còn mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hoan-di-loai-nguoi/2414329/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.