Tên áo tím xưng là họ Mạc, y vừa nói xong thì phóng xuống nhai.
Ngọc Kỳ trừng mắt, chàng bất chấp hậu quả, thầm nghĩ hôm nay quyết kế thừa hào khí anh hùng của tổ phụ, chấn hưng danh tiếng của Dương gia Long Môn. Nghĩ đoạn chàng bước lên vung kiếm nạt lớn :
- Ngươi tự nhận là anh hùng thì mau cởi bỏ mặt nạ ra đi.
- Ngươi thắng được ta, ta sẽ toại nguyện cho ngươi.
- Ra chiêu đi. - Ngọc Kỳ quát lớn.
- Ngươi là hậu sinh vãn bối, nhường ngươi trước đó.
Ngọc Kỳ quác mắt nhìn hắn, chàng hét lớn hai tiếng: “Tiếp chiêu!” đoạn phóng mình lao tới nhanh như chớp nhắm vào chân của đối phương triển khai chiêu thức đánh lên phía trên bụng và cánh tay y. Ba chiêu kiếm tung ra, kiếm quang rợn người, thế kiếm biến ảo vô cùng.
Tên áo tím kinh hãi, y không ngờ chàng vừa cử động thì thân hình đã kề bên hắn, kiếm quang đã loang loáng trước mặt y. Nhanh quá, nhanh đến nỗi y không phân biệt được đâu là giả đâu là thật, vội vàng thối lui, Ngọc Kỳ bỗng hét lớn :
- Tiếp nữa đây!
Bóng chàng lướt tới, phóng kiếm tấn công bên trái y.
Tên áo tím đến ngay bóng chàng còn nhìn không ra. Y rõ ràng vừa thấy chàng ở bên phải, sao trong chớp mắt đã ở bên trái y.
- A! A...
Bỗng y kinh hoàng hét lớn, buông tay rơi kiếm.
Cả thân người y rời xuống vực đá nhọn bên dưới, phát ra một tiếng phộp cả người y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hiep-ta-kiem/2134048/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.