Đại hội võ lâm so với mong đợi còn thuận lợi hơn nhiều, Nam Ức Tịnh và Nạp Lan Thần Dật cũng không rảnh ở lại nói chuyện cùng mấy người trong võ lâm. Bởi vậy, đại hội võ lâm vừa kết thúc, Nam Ức Tịnh và Nạp Lan Thần Dật liền nhanh chóng quay lại Nam Hải.
Tính ra bọn họ cũng rời khỏi Nam Hải được khoảng hai tháng rồi. Hai tháng này, Doãn Lưu Quang và Nam Khởi cai quản Nam Hải coi như không sai sót lắm, chỉ là đại quân Đông Lâm vẫn luôn đóng tại biên cảnh Nam Hải không chịu động, thực sự khiến cho dân chúng Nam Hải bất an.
Nhưng từ khi Nam Ức Tịnh kế nhiệm vị trí nữ hoàng, Nam Khởi cùng Doãn Lưu Quang cũng giảm thuế má, tuy đại quân Đông Lâm còn ở biên giới nhưng không có tiến quân, mặc dù dân chúng Nam Hải có chút lo lắng đề phòng nhưng cuộc sống lại tốt hơn nhiều, bởi vậy dân chúng vẫn luôn khen ngợi với Nam Ức Tịnh, cũng không có ai có thể nói nàng giết vua đoạt vị được.
Nam Ức Tịnh trở về hoàng cung, vừa thấy trên bàn chất đầy tấu chương thì liền nở nụ cười lấy lòng, nói với Nam Khởi, “Ngày mai ta phải khởi hành đi tìm bảo tàng, hôm nay muốn đi ngủ sớm một chút, mấy tấu chương này phải phiền toái Lục đệ rồi.”
Dường như Nam Khởi đã sớm dự đoán được Nam Ức Tịnh sẽ nói như vậy, trong mắt hiện lên dịu dàng, mím môi cười nói, “Ừ. Những thứ tấu chương này ta vẫn đối phó được tốt, người nên nghỉ ngơi thật tốt.”
Nam Ức Tịnh lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hau-ngoan-ngoan-de-tram-sung/565325/chuong-92-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.