Editor: Mèo (meoancamam)
Nam Ức Tịnh thờ ơ nói nhưng lại tạo ra một đợt sóng sôi sục. Ý tứ trong lời này của nàng là muốn một mình đấu với năm người sao? Quy tắc trận đấu chỉ nói một người có thể đấu với năm người, cũng không quy định nhất định phải đấu năm lần, Nam Ức Tịnh làm như vậy cũng không tính là không tuân theo quy định.
Thế nhưng người tham gia đại hội võ lâm cũng không phải hạng thường, đương nhiên cũng thực sự có vài phần bản lãnh. Nam Ức Tịnh như vậy không khỏi quá mức càn rỡ đi, chẳng lẽ nàng không sợ bị thua sao?
Mọi người không khỏi đánh giá lại Nam Ức Tịnh, họ đã thấy được dung nhan tuyệt mỹ cùng kiêu ngạo không thèm kiềm chế của nàng, trong đôi mắt đen tuyền là ý cười khinh thường cùng không kiên nhẫn, giống như nàng vốn không để đám người bọn họ vào mắt.
Vốn những nhân sĩ giang hồ này không muốn ra tay với Nam Ức Tịnh, dù sao võ công Cung chủ Ma Cung cao bao nhiêu ai ai cũng biết đến, nhưng nếu Nam Ức Tịnh nói lời như vậy hiển nhiên đã có người ngồi không yên rồi.
Có người tâm cao khí ngạo (*) bị Nam Ức Tịnh khinh thường, cũng có người muốn mượn trận đấu lấy nhiều đánh ít này có cơ hội thắng Nam Ức Tịnh để nổi danh. Nam Ức Tịnh chỉ nhàn nhạt liếc năm người trước mắt, nhìn trong mắt vẻ mặt của mấy người này, trên môi là nụ cười rét lạnh.
(*) Tâm cao khí ngạo: chỉ thái độ ngạo mạn kiêu căng, tự cho bản thân tài trí hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hau-ngoan-ngoan-de-tram-sung/565319/chuong-87-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.